Tôi đi làm, dưới lầu gặp ông lão quỷ đang tập thể dục buổi sáng.
Ông cụ bảo rằng quỷ hồn không thể rời khỏi khu tiểu khu này, nhờ tôi trên đường về tiện thể mang cho ông mấy tờ báo.
Tan làm xong, tôi mang báo đến cho ông, đi ngang qua cửa nhà chị đẹp quỷ thì tiện tay đưa luôn mấy miếng mặt nạ tôi lấy từ tiệm thẩm mỹ viện cho chị ấy.
Chị đẹp quỷ đã mất nhiều năm, cũng đã rất lâu rồi không dùng đến mặt nạ, giờ được tôi tặng lại nằm hưởng thụ trên ghế sô pha, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng mát xa khắp mặt.
Thật ra quỷ hồn không giống con người, bọn họ không cần ăn uống hay sử dụng vật chất. Nhưng thỉnh thoảng vẫn muốn trải nghiệm lại những dư vị từng yêu thích khi còn sống, vì thế với những đồ vật mình từng thích, họ vẫn giữ niệm tưởng rất sâu sắc.
Đó là lý do vì sao có một số người, sau khi mất đi, người thân và bạn bè lúc đến mộ thăm thường sẽ mang theo những món đồ ăn, vật dụng mà người ấy từng yêu thích khi còn sống.
Tôi ngồi tán gẫu với chị đẹp quỷ một lúc lâu. Chị ấy bảo, trên người tôi càng lúc càng dày mùi tiền giấy, hỏi tôi có phải không còn nhiều thời gian nữa không.
Trước đó không lâu tôi vừa đi tái khám. Tình trạng còn nghiêm trọng hơn cả dự đoán của bác sĩ. Đừng nói là nửa năm, có lẽ mùa hè năm nay tôi cũng không qua nổi.
Chị đẹp quỷ nhìn tôi đầy xót xa, nhẹ giọng nói: “Linh Linh, đến lúc đó, bảo người nhà em đem tro cốt gửi ở khu này luôn đi. Bọn mình có thể làm bạn với nhau.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play