Vào lúc gã thư sinh họ Kỳ kia vội vã rời đi, Kế Duyên đã sớm cất bước xa xăm. Hắn đã âm thầm động tay động chân lên hai đồng tiền bình thường, không tính là khoa trương, nhưng có lẽ vào thời khắc then chốt có thể giúp đỡ gã thư sinh kia. Xem tướng mạo, người này chí khí có phần cứng cỏi, hẳn là có thể cảm giác được sự đặc thù khi tiếp xúc đồng tiền, lấy đi đồng tiền xem như kết một mối thiện duyên, ân huệ thêm nữa thì không cần thiết.
Kế Duyên thong thả bước đi trên đường phố Kinh Kỳ phủ, thỉnh thoảng lại thấy dán thiếp bố cáo, bên cạnh có bố cáo còn có người vây quanh, có người đọc to nội dung cho mọi người nghe. Kế Duyên dừng bước lắng nghe, đại khái hiểu được là có chiêu mộ hiền sĩ tòng quân, cũng có triều đình dán ra các loại lời lẽ cổ vũ và tuyên ngôn bảo vệ quốc gia, dùng để chấn hưng dân tâm.
Bất quá theo Kế Duyên thấy, dân tâm Đại Trinh căn bản không cần phải chấn hưng. Cảm xúc dân gian so với tưởng tượng của nhiều người trong triều đình còn xúc động phẫn nộ hơn, hầu như người người ủng hộ, thậm chí còn nhiều người muốn ra tiền tuyến.
Lang thang trong thành gần nửa ngày, Kế Duyên vẫn là quyết định đến Doãn phủ.
Trên đường Vinh An, trước cửa Doãn phủ bây giờ có tám tên giáp sĩ đeo đao đứng gác, bất quá những giáp sĩ này hẳn là không thuộc về cấm quân, mà là vệ sĩ của Doãn phủ. Điều này Kế Duyên đã biết được trong hơn nửa ngày dạo phố, đương nhiên, bọn họ cũng biết rõ Kế Duyên.
Cho nên, khi Kế Duyên vừa đến trước cửa Doãn phủ, một giáp sĩ thủ vệ lập tức nhận ra hắn, vội vàng bước xuống bậc thềm nghênh đón Kế Duyên.
"Kế tiên sinh, ngài đã đến?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play