Kiến trúc quán trà kiểu này cốt là để thu hút khách, bên ngoài dùng ván gỗ có thể tháo rời làm tường. Khi không có cuồng phong bão cát, ván gỗ sẽ được dỡ ra, tạo thành một hàng ghế dài dọc theo hành lang có cột trụ, vừa tiện cho khách ngồi, vừa để người ngoài quán có thể nghe lỏm.
Mùa đông thì tường ván được giữ lại để chắn gió, nhưng giờ thì quán lại thoáng đãng vô cùng.
Khi Kế Duyên đến quán trà, đã chẳng còn chỗ ngồi, đến cả chỗ đứng cũng không dư. Người đến quán chỉ còn cách đứng ở cửa, hoặc chen chân lên mấy bậc hành lang làm chỗ ngồi tạm, nhưng hai chỗ này đều đã bị hai gã thư sinh đeo kiếm chiếm mất.
Nhưng đôi khi, khí chất và phong thái lại có tác dụng kỳ diệu. Kế Duyên vừa đến, đứng trước cửa ngó nghiêng tìm chỗ, chưa kịp than vãn thì hai gã thư sinh đeo kiếm kia vừa ngồi xuống đã vội vàng đứng lên.
"Vị tiên sinh này, mời ngồi chỗ này!"
Một thư sinh mời, người kia cũng chắp tay hành lễ. Kế Duyên đương nhiên phải khách sáo vài câu:
"Hai vị cứ ngồi đi, ta đứng là được rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT