Nghe Hoàng Đế kiên quyết nhắc lại lời này, Đỗ Trường Sinh vừa lo lắng vừa nhẹ lòng, hắn không sợ nói sai, bởi dù thế nào, lời hắn nói đều có lợi cho Doãn tướng quốc. Giúp một bậc hiền thần như thế nói chuyện, xét tình xét lý đều không thể coi là sai được, phải không?
Đỗ Trường Sinh ngẩng đầu nhìn Ngôn Thường đứng cạnh Hồng Võ Đế, người sau khẽ lắc đầu, ý bảo hắn không nên nói thêm. Hắn đương nhiên không dám cãi lời.
Ngôn Thường cũng sợ Hoàng Đế hỏi thêm, thấy Hoàng Đế có vẻ xúc động, bèn chắp tay khẽ nói:
"Bệ hạ, Đỗ Thiên Sư là người tu hành, cách nhìn về triều chính có phần khác biệt người thường, bệ hạ không cần để ý!"
Hồng Võ Đế có chút thất thần, nghe Ngôn Thường nói mới dần hoàn hồn. Nhìn thoáng qua Đỗ Trường Sinh phía dưới, rồi lại nhìn sang Ngôn Thường. Vị Ti Thiên Giám này quả là người tài, công việc luôn hoàn thành xuất sắc. Những cơ duyên tiên đạo của Tiên Hoàng, dường như đều có liên quan đến Ti Thiên Giám.
"Đỗ Thiên Sư, ngươi lui xuống đi, chuyện hôm nay không được nhắc với người ngoài."
Đỗ Trường Sinh như trút được gánh nặng, vội đáp "Vâng" rồi lui ra. Chờ Đỗ Trường Sinh rời đi, trong Tử Vi Điện chỉ còn Hoàng Đế Dương Hạo, Ngôn Thường và một lão thái giám. Dương Hạo lại nhìn về phía Ngôn Thường:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT