Canh thất điểm, hơi nước mờ mịt giăng lối. Lâm Loan ngâm mình trong chậu nước ấm, hơi nóng bốc lên làm đôi má vốn tái nhợt cũng thoáng phiếm hồng. Đầu óc nàng lơ mơ, thân thể mỏi mệt tựa hồ chẳng còn chút sức lực.
Thanh Đại thấy vậy, vội sai hai cung nữ tới đỡ, cẩn trọng nâng nàng ra khỏi chậu nước, dùng khăn mềm bọc kín lấy thân thể nàng. Sau khi nước được lau khô, một vị ma ma tiến vào, trong tay cầm khối ngọc thạch sáng trong, tản ra hương khí dìu dịu mà cổ quái. Bà ta đặt ngọc thạch lên da thịt trắng mịn như tuyết của Lâm Loan, nhẹ nhàng lăn đi lăn lại.
Lâm Loan nhíu mày, nét mặt lộ rõ vẻ khó chịu.
Ma ma ấy chỉ mỉm cười, cúi người nói nhỏ: “Thỉnh nương nương nhẫn một chút. Đây là ý của điện hạ.”
Cuối cùng, ánh sáng lưu chuyển trên khối ngọc thạch cũng dần ảm đạm, ma ma cất ngọc vào hộp, lại mang tới một bộ sa y đỏ thắm, vải mỏng nhẹ như khói sương, gần như không thể che chắn được gì.
Lâm Loan giật mình, hơi thở nghẹn lại. Nàng đưa tay muốn cản.
“Nương nương, đây là y phục điện hạ đã dặn phải mặc.” cung nữ bên cạnh thấp giọng nhắc.
Sắc đỏ thắm như hoa đào dần lan ra khắp gương mặt trắng mịn của nàng, chỉ trong chốc lát, cả người nàng đã như được nhuộm ánh chiều tà. Nàng nghiến chặt răng.
Tên cầm thú.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT