Trong điện, Hoàng hậu ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị, bên cạnh là Thập công chúa, vẻ mặt bĩu môi, rõ ràng không vui.
Hoàng hậu nhận lấy chén trà do ma ma dâng tới, khẽ vặn nắp trà phủi nhẹ trên miệng chén, sau đó ngước mắt nhìn Lâm Loan.
“Bổn cung vừa rồi cảm thấy hơi mệt mỏi, liền vào trong nghỉ một lát. Tưởng đâu ngươi đã quay về Đông Cung, không ngờ lại vẫn còn chờ ở bên ngoài.”
Ánh mắt bà hơi nghiêng, nhìn sang Thập công chúa, giọng nói mang theo vài phần trách cứ: “Tiểu Thập, con thật là quá tùy tiện. Sao có thể ngăn cản thái giám truyền chỉ, để Thái tử phi phơi nắng giữa trời chói chang như thế chứ.”
“Mẫu hậu, người vậy là oan uổng nhi thần rồi. Hoàng tẩu vốn là người câm, không chừng lỗ tai cũng không được thính, có nghe được thái giám truyền lời hay không cũng chưa biết chừng đâu.”
Nói rồi, nàng ta lại quay sang trừng mắt nhìn tên thái giám: “Ngươi nói đi, bản công chúa có cản ngươi hay không?”
Thái giám sợ đến run rẩy, lập tức “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống đất, liên tục dập đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT