“Cảm ơn nhé, cái khẩu trang này lúc mua bao nhiêu tiền vậy? Một lát nữa tôi gửi lại cho cô.” Lâm Vân Thanh cũng không phải người thích chiếm lợi của người khác, cô không quen với việc nhận không đồ ai tặng.
“Không cần đâu, chỉ mấy xu thôi mà, cô cứ dùng đi.” Tô Thanh Mi không muốn vì chút chuyện nhỏ như thế mà phải tính toán qua lại.
“Vậy để hôm nào rảnh tôi mang cho hai cô ít bánh ngọt tôi mang từ nhà lên. Đặc sản chỗ tôi đấy, mấy nơi khác không mua được đâu.” Lâm Vân Thanh là người không câu nệ tiểu tiết. Tô Thanh Mi đã không nhận tiền, thì cô sẽ đáp lễ bằng đặc sản quê nhà.
Ba người vừa trò chuyện vừa đi đến điểm tập trung. Lúc này, dân trong đội gần như đã đến đông đủ. Họ nhìn nhóm thanh niên trí thức bước tới, ánh mắt tò mò quét tới quét lui trên người họ.
“Người thành phố đúng là đẹp thật. Nhìn con bé kia, cao ráo ghê.”
“Còn cô bé đi bên cạnh, dù che mặt nhưng nhìn đôi mắt thôi cũng biết là xinh xắn rồi.”
Tiếng mấy bà thím nói chuyện oang oang khiến các nữ trí thức đỏ hết cả mặt. Họ chưa từng bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, lại còn bị đánh giá công khai đến thế, thật sự ngượng không để đâu cho hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play