“Ông ngoại yên tâm đi, giờ cháu khỏe lắm đó! Cháu có thể bảo vệ chị gái rồi.” Tô Thanh Ngọc tinh nghịch nói, vừa nói vừa làm nũng với ông ngoại.
Tô Thanh Mi lắc đầu, mỉm cười đầy tự tin: “Ông đừng lo lắng. Hai chị em cháu đã học được vài chiêu tự vệ rồi, không ai bắt nạt được chúng cháu đâu.” Nói rồi, cô cúi xuống nhặt một hòn đá cứng dưới đất, nắm chặt trong tay, bóp mạnh một cái, hòn đá vỡ vụn ngay lập tức, khiến ông ngoại bật cười ha hả.
Nhìn cháu gái mạnh mẽ như vậy, những lo âu trong lòng Thư Thiên Khải cuối cùng cũng dịu bớt. Ông biết, tuy hai cháu gái của mình bề ngoài trông yếu đuối, nhưng bên trong lại vô cùng kiên cường. Ông tin rằng chúng nhất định sẽ nhanh chóng hòa hợp với nơi này, thậm chí còn có thể sống rất tốt.
“Các cháu đúng là khiến ông bất ngờ đó.” Ông ngoại vừa lắc đầu vừa cười, ánh mắt tràn đầy tự hào. Ông vỗ nhẹ vai Tô Thanh Mi, nói: “Thôi nào, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi. Giờ này ở chuồng bò chẳng có ai lui tới cả.”
Tô Thanh Mi lặng lẽ ra hiệu bằng ánh mắt với em gái mình, Tô Thanh Ngọc lập tức hiểu ý, ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, không đi theo.
Tô Thanh Mi hít sâu một hơi, rồi nắm lấy bàn tay nhăn nheo của ông ngoại. Cô dịu dàng đỡ ông đứng dậy, hai ông cháu chậm rãi bước ra khỏi căn nhà, hướng về phía chuồng bò.
Đêm trong đội thật yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng rả rích và tiếng chó sủa vọng lại từ xa, khiến không gian thêm phần tĩnh mịch mà sống động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT