Lý Hoa trợn tròn mắt, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa giận dữ. Cô ra sức giãy giụa, cố thoát khỏi bàn tay to lớn đang che kín tầm nhìn của mình, miệng không ngừng cằn nhằn:
“Ơ này! Anh làm cái gì vậy? Mau bỏ tay ra coi!”
Thế nhưng, mặc cho cô có cố gắng thế nào, đôi bàn tay vững như kìm sắt của Hạo Chí Quốc vẫn không nhúc nhích, cứ thế che chặt mắt cô như mọc rễ tại chỗ.
Lúc này, anh hạ giọng nói khẽ bên tai cô:
“Đồng chí Lý à, cô đừng giận. Vừa rồi có thằng cha không biết xấu hổ, cởi truồng chạy rông giữa quảng trường, không ra cái thể thống gì cả. Tôi sợ làm bẩn mắt cô nên mới che lại rồi đưa cô rời khỏi chỗ đó.”
Vừa nói, trong lòng Hạo Chí Quốc vừa đỏ bừng mặt, vừa âm thầm nguyền rủa: “Trời đất ơi, từ nhỏ tới lớn chưa từng thấy ai mặt dày vô liêm sỉ đến mức này, dám trần như nhộng lao ra giữa đám đông!”
Nghe xong lời giải thích, Lý Hoa cũng dần bình tĩnh lại. Cô hiểu rõ, đúng là những cảnh như vậy không nên nhìn bừa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT