Sau khi trở lại hầm ngầm, Tào Duệ vừa nhìn thấy Tô Thanh Mi liền lập tức đứng bật dậy, ánh mắt đầy mong đợi và hy vọng, nhìn cô chăm chú.
“Chị ơi, chị tìm được chứng cứ rồi à?” Cậu bé hỏi đầy sốt ruột.
“Ừ, tìm được rồi. Giờ chị sẽ đưa em ra ngoài.” Tô Thanh Mi dịu dàng trả lời, đồng thời đưa tay xoa nhẹ mái đầu của Tào Duệ. Sau đó, cô cẩn thận bế cậu bé lên.
Tào Duệ trông chỉ chừng bảy, tám tuổi, người gầy gò nên Tô Thanh Mi có thể dễ dàng bế bằng một tay.
Cậu bé không chút chống cự, có lẽ do đã quá lâu không được ăn uống đầy đủ, cơ thể cậu yếu đến mức không còn sức để phản kháng nữa.
Cậu lặng lẽ nằm trong vòng tay Tô Thanh Mi, như thể tìm được một cảm giác an toàn đã biến mất từ lâu. Cái đầu nhỏ vô thức rúc vào lòng cô, tìm kiếm thêm chút hơi ấm và che chở.
Tô Thanh Mi ôm lấy Tào Duệ bước ra khỏi sân, men theo tuyến đường do 044 chỉ dẫn trong đầu, từng bước đi về phía trụ sở công an.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play