Tuy nhiên, nếu Tô Thanh Mị định nhờ những việc khó khăn như đánh người chẳng hạn, thì Hạc Đại Sơn quả thực có hơi khó xử. Dù sao ông cũng đã có tuổi, thân thể đâu còn khỏe mạnh linh hoạt như thời trai trẻ, mà ông cũng chẳng muốn rước thêm phiền phức vào người.
Dẫu vậy, ông vẫn nghĩ hai thằng con trai của mình cũng khá lợi hại, nếu cần giúp đỡ Tô Thanh Mi chắc chắn không thành vấn đề. Còn về Hạc Nam Huyền thì ông lại không dám trông cậy. Ông quá hiểu tính thằng con này rồi. Nếu để nó ra tay, chẳng khéo chưa đánh người đã đập luôn cả sọ. Thế nên tốt nhất là đừng để nó dính vào mấy chuyện đó thì hơn.
Nghe Hạc Đại Sơn nói vậy, Tô Thanh Mi vội vàng xua tay, cười nói:
“Chú ơi, chú đừng hiểu nhầm! Làm sao cháu có thể nhờ chú làm mấy chuyện phạm pháp như thế được chứ? Cháu là một công dân tuân thủ pháp luật đấy! Thật ra cháu chỉ muốn nói thật với chú một chuyện thôi.”
Trong lòng cô thầm nghĩ, có vẻ hình tượng của mình ở đội sản xuất Thanh Sơn đã được dựng lên quá vững chắc rồi, được mọi người vừa kính trọng lại vừa có chút e dè. Nghĩ vậy cô cũng buồn cười, nhưng cũng hiểu vì sao lại như thế. Dù gì thì trong mắt người dân, cô đã là một người đáng tin cậy, mà đôi khi chút đáng sợ cũng là một kiểu thành công.
“Chú à, chuyện là thế này…” cô nhẹ giọng nói ,“Ông cụ họ Thư đang ở trong chuồng bò ấy, thật ra là ông ngoại ruột của cháu. Việc này mãi tới khi cháu xuống nông thôn mới biết. Trước đó mấy năm cháu hoàn toàn mất liên lạc với ông. Chắc chú cũng có nghe qua chút ít về hoàn cảnh gia đình cháu rồi?”
Nói đến đây, cô hít sâu một hơi rồi tiếp tục:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play