Thật ra, trong không gian của Tô Thanh Mi vẫn còn rất nhiều hàng hóa, trong đó có cả các loại trà được bán trong siêu thị và những cây trà cô từng thu thập từ nhiều thế giới khác nhau.
Tuy nhiên, những cây trà đó được trồng trên sườn núi phía sau trong không gian, lá trà mọc ra có chứa một chút linh khí. Dù không thể dùng như linh dược để chữa bệnh cứu người, nhưng nếu uống lâu dài thì cơ thể sẽ dần trở nên khỏe mạnh hơn. Chính vì vậy, cô không định mang những loại trà này ra thị trường để bán.
“Thật không? Em gái cũng biết mà, ở Đông Bắc này trà hiếm lắm. Lần trước tôi mang lên cấp trên, người ở trên còn khen không ngớt lời. Một trăm cân đã là rất tốt rồi, chỉ mong sau này có thể nhiều thêm chút nữa.
Còn xe đạp với đồng hồ lần trước em đưa, chất lượng đều cực kỳ tốt. Lần sau em có thể mang giúp tôi thêm ít máy khâu với radio được không? Em cũng biết bây giờ người ta chen chúc ở hợp tác xã cũng khó mua được mấy món này. Nếu em có, tôi sẵn sàng trả gấp đôi giá, vẫn có khối người giành giật nhau mua.”
Tô Thanh Mị nghe vậy thì hơi nhíu mày suy nghĩ rồi nói:
“Radio thì không vấn đề gì, còn máy khâu thì hơi khó một chút. Dù sao thì tôi cũng không thể lấy nhiều ngay lập tức, mà vận chuyển cũng phiền phức. Anh hiểu cho tôi nhé, tôi chỉ muốn làm ăn yên ổn, kiếm ít tiền, không muốn gây chuyện lớn.”
Thực tế, trong quá khứ khi thu thập vật tư ở các thế giới khác, cô thu được khá dễ dàng ba trong bốn món đồ được coi là bốn món đồ lớn thời đó. Duy chỉ có máy khâu là hiếm và cồng kềnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play