"Thôi mà, đừng nói vậy nữa. Chỉ là một tấm vải thôi, có gì to tát đâu. Cô chỉ cần giúp tôi may xong bộ quần áo này là coi như bù đắp rồi.” Tô Thanh Mi khoát tay, dịu giọng trấn an Lý Chiêu Đệ, “Với lại, nếu cô không ở đây, cứ đi đi về về như vậy cũng bất tiện, làm việc cũng không hiệu quả.”
Nghe vậy, Lý Chiêu Đệ cảm thấy nhẹ lòng hơn đôi chút, nhưng vẫn có chút áy náy:
“Nhưng như vậy tôi thấy ngại lắm. Tôi thật sự biết ơn cô, nhưng không muốn làm phiền đâu.”
Tô Thanh Mi bật cười, vỗ nhẹ lên vai cô ấy:
“Ngại cái gì mà ngại? Chúng ta đều là thanh niên trí thức, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm. Với cái điều kiện ở khu tập tập thể thì chắc đến mùa đông cô cũng chưa may xong được cho tôi cái nào. Vậy đi, lát nữa bảo Thanh Ngọc dẫn cô đi xem phòng. Nếu thấy chật thì để Thanh Ngọc sang ngủ với tôi.”
Lý Chiêu Đệ nhìn thấy nụ cười chân thành của Tô Thanh Mi, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả, ấm áp và cảm động. Cô hiểu rõ, Tô Thanh Mi thực sự muốn giúp mình, chứ không có ý đồ gì khác. Cuối cùng, cô gật đầu đồng ý.
Còn Tô Thanh Mi thì trong lòng đã lên sẵn một kế hoạch. Cô không định bỏ qua chuyện này một cách đơn giản. Cô muốn cho mấy người như Trần Kiều Kiều một bài học nhớ đời, nhưng không đến mức gây ra chuyện nghiêm trọng. Cô dự định sẽ dùng vài con rắn không độc như rắn ráo hay rắn sọc dưa để dọa bọn họ một phen. Dù không có độc, nhưng hình dạng kinh dị của chúng cũng đủ khiến ai yếu bóng vía phải hoảng hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play