“Mấy cô thanh niên trí thức kiểu đó đúng là quá đáng thật. Thím Lý người ta có lòng tốt muốn giúp, vậy mà lại bị chửi, đúng là không được dạy dỗ đàng hoàng gì cả!” Một bà thím tức giận nói.
“Đúng rồi đó! Kiểu người như vậy thì ai còn dám giao du nữa chứ?” Các thím khác cũng nhao nhao phụ họa, ai cũng đầy vẻ bất bình với cô gái trí thức mới đến kia.
Cả nhóm phụ nữ cười ầm lên, nhưng trong lòng thì càng thêm quý mến Tô Thanh Mi. Họ vừa trò chuyện vừa dõi mắt nhìn theo ba cô gái đang khuất dần trong ánh hoàng hôn.
Tô Thanh Mi dẫn em gái và Lâm Vân Thanh đi theo hướng mà bà thím ban nãy chỉ. Vừa rẽ qua ngã ba là thấy ngay một căn nhà nhỏ được rào bằng hàng rào tre. Trong sân là ba gian nhà xây bằng đất nung, trước sân có một khoảng đất trống, nơi đó Lý Đại Ni đang cầm chậu nước rửa rau.
“Đại Ni?” Tô Thanh Mi gọi với vào trong sân.
Nghe tiếng gọi, Lý Đại Ni ngẩng đầu lên, vừa thấy ba người thì ánh mắt liền sáng lên, vui mừng thấy rõ. Cô vội đặt chậu xuống, lau tay vào quần rồi nhanh chân chạy ra mở cổng gỗ cũ cũ kỹ, niềm nở nói:
“Ba cô thanh niên trí thức đến rồi à! Tôi chờ mãi luôn đó, mau vào nhà đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play