“Vân Thanh, cô muốn lấy phần thịt nào?” Tô Thanh Mi đột nhiên quay sang hỏi.
“Hả? Tôi chỉ cần thịt nạc là được rồi.” Lâm Vân Thanh đang khóc đến nức nở, nghe câu hỏi của cô thì ngẩn người một lúc rồi mới trả lời.
“Thanh Ngọc, em lên phía trước nói với bác Trương là ba chúng ta đều muốn lấy thịt nạc. Nếu còn xương to thừa ra, thì em dùng tiền mua hai khúc về nấu canh.” Tô Thanh Mi dặn dò em gái, Tô Thanh Ngọc nghe vậy lập tức vâng lời chạy về phía trước hàng để lấy phần thịt.
Tô Thanh Mi đã nhìn thấy người dân trong đội xếp hàng lấy thịt vừa tò mò vươn cổ xem chuyện bên này, vừa không thể rời hàng, nên cô cũng không muốn làm lỡ việc chia thịt của mọi người, mới bảo em gái đi trước.
“Còn mấy người, ai còn ý kiến gì về chuyện chúng tôi ra ngoài ở riêng và được chọn thịt trước thì ra đây, chúng ta nói chuyện cho rõ ràng.” Giọng Tô Thanh Mi sắc lạnh, ánh mắt quét một vòng qua đám thanh niên trí thức, khí thế khiến người ta không dám ngẩng đầu.
Nghe vậy, đám thanh niên đều cúi gằm mặt, không ai dám lên tiếng. Làm gì có ai dại đến mức đứng ra lúc này chứ? Ai cũng hiểu rõ, lúc này mà nói thêm lời nào nữa chẳng khác nào tự tìm rắc rối.
Nhóm thanh niên trí thức im lặng lùi về sau một bước, không muốn bị cuốn vào cuộc tranh cãi. Ba người vừa mở miệng trước đó thì trông vô cùng lúng túng, rõ ràng không ngờ mọi chuyện lại diễn biến tới mức này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play