Mặc dù hầu hết người trong đội Thanh Sơn đều thân thiện, nhưng nơi nào cũng khó tránh khỏi vài con sâu làm rầu nồi canh. Hơn nữa, vẻ ngoài nổi bật của Tô Thanh Mi đã đủ khiến người khác chú ý, huống chi cô và em gái lại rời khu tập thể để sống riêng, vì vậy càng cần phải đề phòng từ trước.
“Ừ, tôi hiểu rồi. Vân Thanh, cảm ơn cô đã đến nói với tôi.” Tô Thanh Mi nói với vẻ bình thản, nhưng trong lòng lại như nở hoa.
Cô đoán chắc Trương Diệu Tổ đã chứng kiến cảnh hai chị em ra tay xử lý Trần Kiều Kiều hôm nay, nên hình tượng bé thỏ ngoan ngoãn, dễ bắt nạt của kiếp trước đã không còn nữa. Vậy mà gã vẫn còn dám nổi tà tâm với cô, vậy thì tối nay cô cho gã một món quà bất ngờ cũng chẳng phải là quá đáng.
Nghĩ đến đây, khóe môi Tô Thanh Mi khẽ cong lên, nở một nụ cười khó nhận ra.
Sau đó cô vội xua tay giải thích: “Không có gì đâu! Tôi chỉ thấy cô là người rất tốt, rất chu đáo. À đúng rồi, nhà cô hình như vẫn chưa xây nhỉ? Hay là nói với đội trưởng, xây nhà ngay cạnh nhà bọn tôi đi, sau này có gì cũng dễ bề chăm sóc lẫn nhau.”
Lời đề nghị ấy khiến Lâm Vân Thanh cảm động không thôi. Trong mắt cô ánh lên vẻ biết ơn, nhẹ nhàng gật đầu đáp: “Ừ, vậy thì làm phiền cô nhé.”
Tô Thanh Mi mỉm cười dịu dàng, nhẹ giọng nói: “Đừng khách sáo, chuyện nhỏ thôi mà.” Trong lòng cô thầm thấy may mắn vì nghĩ ra được cách này, vừa có thể đảm bảo an toàn cho Lâm Vân Thanh, vừa tiện theo dõi tình hình của cô, đúng là một mũi tên trúng hai đích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT