Bịch!
Chưa dứt lời, cửa phòng mở ra, ông lão vội vã chạy vào, ôm lấy người đàn ông đã ngất xỉu trên sàn, kiểm tra từ đầu đến chân phát hiện không có vết thương nào mới thở phào nhẹ nhõm.
Chúc Ảnh Dã đứng bên cạnh, ôm trong tay một con mèo trắng mắt lạ, mỉm cười, nháy mắt với Kỳ Âm Trần.
Kỳ Âm Trần bước vào phòng bệnh, vừa lúc che khuất một nửa ánh sáng chiếu vào phòng từ hành lang, ánh sáng còn lại rơi hết lên người Chúc Ảnh Dã. Đôi mắt cô sáng lên, trong vẻ đẹp sắc sảo và linh hoạt của cô toát ra một cảm giác sinh động.
Sau lưng, mấy nhân viên y tế ùa vào, ai nấy cũng chỉ nhìn người đàn ông đang nằm trên sàn nhưng ánh mắt của Kỳ Âm Trần vẫn dừng lại trên gương mặt cô. Đột nhiên anh cảm nhận được cái thú vui của sự lén lút, trong khoảnh khắc này, chỉ có anh mới có thể nhìn thấy Chúc Ảnh Dã.
Các y tá đưa người đàn ông lên giường bệnh, đẩy đi vào phòng cấp cứu làm kiểm tra, trong phòng chỉ còn lại hai người họ.
Chúc Ảnh Dã ôm một con mèo trắng bay đến trước mặt Kỳ Âm Trần, vẫy tay với anh, người vẫn còn đang ngẩn người: "Này, bọn họ đi hết rồi, sao anh cứ nhìn tôi mãi vậy? Kỳ lạ quá à!" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play