“Ông và người đàn ông ở góc kia là đồng bọn phải không? Ông không nhìn thấy quỷ nhưng mắt của người kia lại chưa bao giờ rời khỏi nó. Các ông muốn làm gì với con quỷ đó?” Kỳ Âm Trần thấy ông lão vẫn không thừa nhận, bèn nói chậm rãi: “Ông nói thử xem, lúc người kia lại gần con quỷ thì chú ấy sẽ bị cắn một cái hay bị cào rách giống như ông? Chỉ có điều vận may của người kia có lẽ không tốt như ông đâu, vết thương của ông là người làm, còn vết thương của người kia thì…”
“Đừng có mà hù dọa tôi! Ranh con, mới liếc mắt thôi thì tôi cũng biết được nhà cậu ở đâu rồi đấy!” Ông lão không hề xấu hổ khi bị vạch trần, ánh mắt từ ngu ngốc chuyển thành rất sắc bén, nhìn về phía góc, không thấy bóng dáng người đàn ông kia nữa, ông ta càng đắc ý hơn: “Chúng tôi đã lấy được thứ chúng tôi muốn rồi, tôi khuyên cậu ít quan tâm việc người khác đi!”
“A!”
Từ phòng bệnh ở góc rít lên tiếng la hét sợ hãi, ông lão hoảng hốt, vội vàng chạy đến cửa phòng, mạnh tay vặn cửa nhưng không mở được. “Bân Tử, con sao rồi?”
Các y tá chạy đến thử nhưng cửa vẫn không mở được. “Cánh cửa này không khóa, nhưng lại không mở được, liệu có phải người bên trong đã chặn cửa không?”
Ông lão vội vàng đập cửa: “Bân Tử, mở cửa đi con!”
Đáp lại ông lão chỉ có tiếng rên rỉ của người đàn ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT