Kỳ Âm Trần lười đôi co, lập tức kéo tay cô đeo lên: “Không phải cô từng bảo bản thân là nữ quỷ mạnh nhất sao? Thế mà còn sợ gì nữa?”
Thấy quả thật không sao, Chúc Ảnh Dã giơ cánh tay lên ngắm nghía tràng hạt, càng nhìn càng thấy quen, luôn có cảm giác đã thấy ở đâu rồi: “Tràng hạt này có phải chỗ nào cũng bán không?”
Nghe vậy, Kỳ Âm Trần suýt tức đến hộc máu: “Đây là pháp bảo đấy! Rốt cuộc cô có biết pháp bảo là gì không? Đương nhiên là độc nhất vô nhị rồi!”
Nói xong, Kỳ Âm Trần quẹt thẻ mở cửa phòng, tiếng đóng cửa lớn đến mức suýt làm tai Chúc Ảnh Dã ù đi.
Tắt đèn lên giường ngủ rồi mà cơn tức của Kỳ Âm Trần vẫn chưa nguôi. Cảm giác bị chọc điên như thế này thật sự đã lâu lắm rồi anh mới lại trải qua.
Có lẽ là do khi ngủ cảm xúc còn quá kích động, nửa đêm, anh cảm thấy cơ thể mình rất nặng nề, giống như có gì đó đè lên khiến anh không thở nổi. Hồi nhỏ từng nghe người lớn nói cảm giác này gọi là “bóng đè”, lúc đó nhất định phải tỉnh táo, nếu không rất dễ bị ma quỷ kéo vào ác mộng.
Kỳ Âm Trần cố hết sức giữ tỉnh táo, cuối cùng cũng lấy lại cảm giác ở tay, vừa mở mắt đã thấy Chúc Ảnh Dã đang ngủ ngon lành đè lên người anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT