Lý Lập Phàm khóc chít chít rồi bị kéo về nhà riêng của Thái tử để “mài giũa kỹ năng diễn xuất”. Chuyện của hắn vượt quá mọi tầng lớp xã hội, mọi người tạm thời không kiểm soát được, chỉ còn cách để hắn tự cầu may mà thôi.
Dù vậy, qua chuyện này, mọi người trong đoàn phim đều cảm thấy gấp gáp, lo lắng.
Không có tiền, không có thế lực thật sự rất đáng thương và bất lực. Họ chỉ có thể tự lo cho bản thân mà thôi.
Mục tiêu của họ rất rõ ràng: trước hết phải kiếm tiền, thoát khỏi cảnh khó khăn trước mắt; sau đó lo làm giấy tờ hộ tịch, trở thành công dân hợp pháp của Đại Càn quốc; cuối cùng là ổn định cuộc sống, phát triển sự nghiệp, để có thể đứng vững ở Thịnh Kinh.
Nhìn lại trước kia, mọi người đều có xe có nhà, có uy tín và danh tiếng, nhưng bây giờ rơi vào cảnh này, ai cũng cảm thấy chua xót.
Hoàn cảnh hiện tại của bọn họ giống hệt như những người đi di cư tị nạn trước kia, thậm chí còn khốn khổ hơn vì không họ có hộ khẩu. May mà ở đây việc kiểm tra hộ khẩu cũng không quá nghiêm ngặt.
Mọi người nghe nói Đại Càn quốc rất sùng đạo Phật, từ hoàng thất đến dân thường đều thích đi chùa vào các dịp mùng 1 và rằm, hoặc thắp hương cầu nguyện, hoặc nghe thầy giảng thiền. Nên các chùa rất đông người. Đặc biệt vào mỗi rằm, trước cửa chùa thường có hội chợ rất náo nhiệt, đông người qua lại suốt cả ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play