Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày nói: "Lại còn có chuyện này? Gần đây ta vẫn luôn tìm kiếm Hỗn Độn Chung, đúng là đã lơ là việc tam giới."
Vẻ mặt Bạch Cẩm đau khổ, nói: "Sư bá, hiện tại ta cũng rất khổ sở! Sở dĩ ta đến đây thỉnh giáo sư bá là để cầu sư bá giúp đỡ."
Nguyên Thủy Thiên Tôn suy tư một chút cũng biết lo ngại trong lòng Thái Thượng Lão Quân. Hiện tại hắn đã không còn là phàm nhân Lí Nhĩ, mà là hóa thân của Thái Thượng Thánh Nhân, nhưng hóa thân Thánh Nhân thì cũng phải giữ quy củ.
Bạch Cẩm nhỏ giọng thì thầm: "Nhị sư bá, lúc xảy ra chuyện Tây Hải, kể từ khi bá mẫu xuất ra hai kiện pháp bảo, quan hệ giữa nàng và sư bá ta trong mắt đại năng giả ở hồng hoang cũng không tính là bí mật gì. Nếu hiện tại sư bá không nhận thức Tích Ngọc bá mẫu, vậy chẳng phải là bội tình bạc nghĩa hay sao?
Nhị sư bá, ngài thấy chuyện này thế nào?"
Bội tình bạc nghĩa? Từ trước đến nay Nguyên Thủy coi trọng da mặt nhất, để ý uy nghi nhất. Nếu như trên lưng Đại huynh mình đeo cái danh bội tình bạc nghĩa, ngày sau mặt mũi của mình cũng không sáng láng nổi.
Da mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn run lên hai cái, nghiêm túc nói: "Quả thực là hồ đồ! Nếu đã lạy thiên địa kết làm phu thê, vậy thì nên đời đời kiếp kiếp bất ly bất khí. Hiện tại trở thành thiên thần lại chướng mắt nhà gái, đúng là buồn cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play