Bạch Cẩm cười nói: "Sư huynh quá khen, làm cho sư đệ cảm thấy thật vinh hạnh. Nói về giả tạo vẫn là sư huynh đứng đầu, dù sao ta cũng không theo nổi trình độ giả tạo của sư huynh."
Quảng Thành Tử cười gượng một tiếng nói: "Sư đệ không cần khiêm tốn."
"Nhưng mà ở Thanh Vi Thiên vậy mà lại gặp được sư huynh, thực sự là trùng hợp đúng lúc."
"Đây cũng không phải trùng hợp, mấy năm nay mỗi ngày ta đều đến thỉnh an sư bá, hiếu kính sư phụ, nhưng ngược lại ngươi nhiều năm không tới rồi."
"Thật ra là ta sợ quấy rầy sư bá thanh tu, mỗi ngày chỉ thỉnh an sư phụ ở trong mộng, có thành ý thì cũng như vậy."
"Ha ha~" Quảng Thành Tử lườm Bạch Cẩm một cái, thỉnh an trong mộng sao? Tại sao ngươi không nói thỉnh an trong lòng luôn đi?
Cho dù là nói láo thì cũng nên biên soạn một chút chứ? Thật là ngông cuồng, chút nữa ngươi cứ chờ coi, không phải là thỉnh an nịnh nọt sao? Bây giờ đã không phải là chuyện của riêng ngươi, mấy năm nay ta cũng không làm chuyện uổng phí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT