Bạch Cẩm đi vào bên trong đại điện. Trong đại điện có một đóa Thiên Diệp Bảo Liên tọa lạc ở chủ vị, bên dưới có từng đài sen.
Bạch Cẩm nhẹ nhàng nhảy lên, tùy ý ngồi trên một đài sen.
Địa Tạng Vương ngồi xuống đài sen ở đối diện hắn.
Bạch Cẩm ung dung cất lời: "Địa Tạng à, Tiệt Giáo ta thất bại trong Phong Thần Chiến, Tây Giáo ngươi rút khí vận của Tiệt Giáo ắt sẽ hưng thịnh."
Địa Tạng chắp hai tay trước ngực, bình tĩnh nói: "Đại Đế, xin nén bi thương! Thắng bại là chuyện thường tình ở hồng hoang." Thái độ rất cung kính nhưng loáng thoáng lộ vẻ xa cách.
Điều này cũng chẳng có gì lạ. Trong Phong Thần Chiến, huyền môn và Phật Giáo đã hoàn toàn trở mặt, đương nhiên là lúc này Địa Tạng Vương phải giữ khoảng cách để tránh cho sau này nhân quả vướng mắc khó gỡ.
Dường như Bạch Cẩm không để ý tới thái độ của đối phương, hắn cảm khái: "Thịnh thế phồn hoa, chung quy không thể tránh khỏi cảnh lá rụng tàn lụi. Nhưng hoa tàn đâu phải vật vô tình, hóa bùn nuôi ủ hoa thì xuân sau. Phật Giáo các ngươi có thể hưng thịnh, ta cũng vui thay các ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT