Hình Thiên ưỡn ngực liếc nhìn, tầm mắt bị vương miện và quyền trượng hoa lệ trên bàn hấp dẫn ngay tức thì, lửa giận lập tức bùng lên trong lòng. Bạch Cẩm đáng chết, lại dùng thứ đồ vô dụng này mài mòn tâm tính của nương nương, sao ta có thể để ngươi được như ý?
"Bịch!" Hình Thiên quỳ một chân, vừa chắp tay vừa trầm giọng nói: "Nương nương, đệ tử có lời can gián!"
"Ồ, ngươi muốn nói gì?"
"Khởi bẩm nương nương: Từ lúc ra đời Vu tộc ta đã sống trong thiên địa, trên đội trời dưới đạp đất, hứng gió sương mưa móc, ở trong hang núi nhà đá, không coi hoa lệ là đẹp, không coi tinh xảo là tay nghề. Mặc dù Vu tộc ta chiến bại, tộc nhân sa sút nhưng đáng lẽ ra nương nương cần phải lắng nghe ý kiến từ đông đảo mọi người, làm rạng rỡ Vu tộc chi đạo, phát huy sĩ khí của tộc nhân chứ không phải chìm đắm trong mộng cảnh mà kẻ tiểu nhân gian nịnh thêu dệt nên, tâm linh lạc lối trước đồ vật hoa mỹ."
Hình Thiên trịnh trọng bái lạy: "Xin nương nương hãy gần gũi với Vu tộc, tránh xa tiểu nhân, vậy thì sự hưng thịnh của Vu tộc ta sẽ nằm trong tầm tay."
Xi Vưu ở đằng xa ngạc nhiên nhìn Hình Thiên. Sư phụ bị làm sao thế? Bị teo não hay sao mà lại chỉ trích nương nương không đúng! Hắn vội vàng cúi đầu nhìn chằm chằm vào thịt nướng trước mặt. Không nghe thấy, không nhìn thấy, ta chẳng biết gì hết.
Bình Tâm mỉm cười, ôn tồn cất lời: "Đây không phải những lời ngươi có thể nói ra, ai nói với ngươi thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT