Chương 37: Đôi Giày Bông Mũm Mĩm
“Đây là… cho con sao?” Thẩm Liễu ngơ ngác nhận lấy chiếc áo bông mới may, mặt vải thô màu xám xanh, bền và ít bám bẩn, lớp lót bên trong dùng vải mịn, sờ vào rất mềm mại.
Mấy ngày nay trời dần trở lạnh, Cố Tri Hỉ sợ lạnh, Triệu Xuân Mai đã sớm phơi khô chiếc áo bông cho cô bé, vỗ cho bông tơi xốp rồi để vào phòng cô bé. Còn Thẩm Liễu thì không có của hồi môn.
Quần áo của cậu vốn là do Triệu Xuân Mai lo liệu sau khi cậu về nhà. Trời lạnh xuống cậu cũng không dám đề cập, lặng lẽ mặc chiếc áo cộc tay mùa hè bên trong, bên ngoài khoác thêm chiếc áo dài tay.
Nếu thật sự lạnh không chịu nổi, cậu sẽ dậm chân, xoa tay, hoặc sưởi gần bếp lửa. Dù sao nhiều năm nay cậu đều sống như vậy, hiện tại cơ thể cậu còn khỏe mạnh hơn hồi nhỏ, chắc là chịu đựng được.
Cậu biết bông quý giá, làm một chiếc áo bông là điều cậu không dám nghĩ tới.
Ngày xưa ở làng cậu, chỉ có nhà giàu mới mặc được áo bông, nhà nghèo thì nhét hoa lau vào vải, hoa lau không giữ ấm, gió thổi là bay hết. Ngay cả một chiếc quần bông rách vá chằng chịt cũng phải truyền ba đời. Cậu có một chiếc áo dài tay để mặc đã là rất mãn nguyện rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT