Thấy con trai vẫn còn có chút không phục, Trần Gia Tường cố gắng đè nén cơn giận sắp bùng nổ, may mà vợ hắn kịp thời vuốt ve lồng ngực, lúc này mới cố nén được cơn giận, sắc mặt vô cùng khó coi nói: "Không nghiêm trọng? Ngươi có biết vì thằng em vô pháp vô thiên của ngươi đắc tội hắn, hiện tại đã bị tạm giam rồi không? Dương Hào đội còn bị nhổ tận gốc, nếu không phải Trần gia chúng ta và Dương Hào luôn giữ một khoảng cách nhất định, không thực sự nhúng tay vào chuyện tiền bạc của bọn chúng, thì bây giờ ngươi đâu còn ngồi ở nhà mà thấy mặt ta!"
"Hít!" Trần Long Thiên nghe vậy không khỏi hít một ngụm khí lạnh, kinh hô: "Cái gì? Lẽ nào Nhị thúc, Diệp thúc thúc bọn họ đều không chen miệng vào được, không giúp được gì sao?"
Nhị thúc mà Trần Long Thiên nhắc đến chính là vị Phó thị trưởng kia, còn Diệp thúc thúc là quan chức mà ông nội hắn trước đây đề bạt lên, là một thị trưởng thành phố cấp địa khu.
Với chức vị như vậy ở tỉnh Giang Nam đã được xem là một phương quan lớn.
"Chuyện này Tang Vân Long đích thân hỏi đến, Trịnh Tử Kiệt đích thân tọa trấn phá án, toàn bộ tỉnh Giang Nam, có mấy người có thể chen miệng vào được! Khó mà giúp được!" Trần Gia Tường xanh mặt nói.
Trần Long Thiên nghe vậy sợ đến toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra trên trán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play