Trên Bạch Vân Sơn, giữa sườn núi có đạo quan Nhậm Diêu được thờ phụng, nay lại thêm một tòa biệt thự theo phong cách cổ xưa.
Tại bãi cỏ trong sân biệt thự, Dương Ngân Hậu nhắm mắt ngồi xếp bằng, gió núi thổi bộ râu tóc trắng phơ của ông, trông giống như một vị lão thần tiên.
"Ta có thể cảm giác được sự tiêu điều tàn úa của mùa đông, nhưng ta không thể cảm nhận được cái loại quy tắc thu tàng phong bế thiên địa mà ngươi nói kia." Một lúc lâu sau, Dương Ngân Hậu mở mắt ra, nói.
"Sao lại như vậy được? Trước đây ta chỉ là không nghĩ đến điều này thôi, hễ nghĩ đến thì ta chỉ cần bình tĩnh lại là có thể dễ dàng cảm nhận được loại quy tắc kia, rồi tùy theo mà thay đổi chân khí tinh lực trong cơ thể." Cát Đông Húc khó hiểu nói.
Đối với sự tàn lụi của mùa đông, Cát Đông Húc cho rằng mình đã mò tới ngưỡng cửa, vì thế cố ý chạy về chia sẻ với Dương Ngân Hậu, hy vọng có thể giúp tu vi của ông tiến thêm một bước, nhưng xem ra mọi chuyện không hề đơn giản như hắn nghĩ.
"Chuyện này có gì kỳ quái đâu, đối với linh khí đất trời, đối với quy tắc đất trời thì độ thân hòa của mỗi người vốn dĩ không giống nhau, hơn nữa tu vi của ngươi lại cao hơn vi huynh nhiều, cho nên có thể cảm ứng được một tia quy tắc nhắm thẳng vào bản chất biến hóa của đất trời, còn vi huynh thì không dễ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT