Khóe môi Lan Tư khẽ run rẩy không thể nhận ra, nhưng cậu nhanh chóng che giấu, chuyển sang nhíu mày, vẻ mặt xúc động: "Cậu ấy đáng thương quá, bạn học Trạm, cậu làm đúng đấy, tôi không ăn cũng không sao."
Còn hương vị của mẹ gì chứ, rõ ràng là giết người nên chậm trễ thời gian, bịa đi, cậu cứ bịa đi.
Lúc này, mái tóc của Lan Tư ướt sũng dính vào một bên mặt, nước vẫn không ngừng chảy xuống. Trong mắt cậu đầy những gợn sóng mềm mại trong suốt, tai còn ửng hồng nhàn nhạt do hơi nước nóng bốc lên, trông rất đơn thuần và dễ bị lừa.
Thế là Trạm Bình Xuyên đột nhiên ghé sát lại, nghiêng đầu, đôi mắt sâu thẳm áp sát vào má Lan Tư. Hắn cứ thế cười gian tà mà nhìn Lan Tư, âm cuối cố tình kéo dài: "Nhưng mà, tôi cũng không nỡ để cậu không ăn."
Nói đoạn, vai Trạm Bình Xuyên khẽ động, ngón trỏ móc vào chiếc túi nhựa tiện lợi, không nhanh không chậm từ phía sau đưa ra.
"Vì thế tôi lại đi xếp hàng mua thêm một phần nữa."
Lan Tư ngây người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT