Đại học Tinh Châu tôn thờ quy luật rừng, những người có thiên phú cấp cao được hưởng đặc quyền tuyệt đối, trong khi cấp F là tầng lớp thấp nhất, không có chút tôn nghiêm nào.

Nếu Lan Tư may mắn đo được cấp A, Ách Địch Phong sẽ rộng lượng bỏ qua lỗi đi trễ của cậu. Nhưng cậu lại là cấp F, hạng người có thể bị chà đạp tùy ý.

Lan Tư dường như cũng nhận ra sự thay đổi trong bầu không khí xung quanh, cậu cảm thấy bất an rụt tay ra, định quay về chỗ ngồi.

Ai ngờ cậu vừa quay người, Ách Địch Phong đã giơ cây roi lên chặn đứng đường đi của cậu.

Sức nóng tỏa ra từ cây roi, nếu Lan Tư sơ ý để nó chạm vào da cậu, e rằng sẽ bị bỏng nặng ngay lập tức.

Lan Tư bối rối đứng im tại chỗ.

“Đừng vội, chúng ta vẫn chưa thảo luận về hình phạt dành cho em.” Ách Địch Phong lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Lan Tư lẩm bẩm: “Hình phạt?”

“Theo quy định trong [Sổ tay sinh viên Đại học Tinh Châu], giáo viên có quyền áp dụng bất kỳ hình phạt nào đối với sinh viên đi học muộn.” Ách Địch Phong nhấn mạnh hai chữ ‘bất kỳ’.

“Em đến muộn là vì...bị ốm.”

Ánh mắt Lan Tư ẩn sau hàng mi dày và dài, Ách Địch Phong không thể nhìn thấy biểu cảm của cậu.

“Ốm đau không phải là lý do.” Ách Địch Phong chĩa thước vào ngực Lan Tư, “Tôi sẽ đánh tuyến thể của em để làm hình phạt.”

Trong lớp học có người không kịp che miệng, phát ra tiếng hít thở kinh hãi.

Tuyến thể là cơ quan nhạy cảm và dễ bị tổn thương nhất của con người. Kể từ khi các thành phố ngầm xuất hiện, tuyến thể gánh vác trọng trách tổng hợp pheromone, chống lại bức xạ.

Một khi tuyến thể bị tổn thương, người đó sẽ vĩnh viễn mất tư cách bước vào thành phố ngầm, cả đời chỉ có thể sống như một kẻ phế vật.

Mặc dù biết đó là một hình phạt tàn nhẫn, nhưng không ai dám phản bác Ách Địch Phong. Bởi vì ông ta không chỉ là người thức tỉnh hệ nguyên tố cấp A, mà còn là anh hùng của Liên Bang từng tham gia trong cuộc dẹp loạn ở thủ đô. Ông ta làm bất cứ việc gì đều sẽ không phải trả giá.

“Tuyến thể sao?” Lan Tư cúi đầu thật thấp, vài lọn tóc rũ xuống che đi nụ cười vừa ngây thơ vừa nham hiểm của cậu.

Vừa mới đây thôi, trong khoảnh khắc hai người vừa lướt qua nhau, một khối chất lỏng đen như bùn đã lặng lẽ chảy xuống chân Ách Địch Phong, hòa vào bóng của ông ta.

Lúc này Ách Địch Phong vẫn đang đứng trên cao nhìn xuống Lan Tư, tận hưởng cảm giác thích thú khi hành hạ người khác, giống như những kẻ thích xem người khác quỳ gối khóc lóc trước ống kính. Chứng kiến sự vùng vẫy của kẻ yếu là thú vui tao nhã của ông ta.

"Tốt nhất là em nên biết điều một chút."

Ông ta tin rằng Lan Tư hiểu rõ, nếu ông ta sử dụng dị năng, mắc ma* sẽ thiêu Lan Tư thành tro bụi trong tích tắc.

*Mắc ma: hay magma là đá nóng chảy, thông thường nằm bên trong các lò magma gần bề mặt Trái Đất.

Trong mắt nam sinh ngồi ghế đầu giờ đây không còn chút háo hức hay mơ mộng nào về trường đại học nữa, cậu cứng đờ quay đầu, ánh mắt cầu cứu nhìn về hai sinh viên có thiên phú cấp A được phát hiện lúc nãy.

Nếu nói ai có thể chống lại được dị năng của Ách Địch Phong dù chỉ một chút, thì đó chỉ có thể là những người thức tỉnh cấp A.

Nhưng không ngờ, khi hai sinh viên kia vừa cảm nhận được ánh mắt ấy, vội vàng quay mặt đi, co rúm người như chim cút.

Họ có thiên phú cấp A, nhưng hiện tại ngay cả dị năng bậc 1 cũng chưa học được.

Nam sinh tuyệt vọng nhắm mắt lại, môi hở răng lạnh, bản thân cậu cũng chỉ là người có thiên phú cấp E mà thôi.

Lan Tư cuối cùng cũng giơ tay lên, những ngón tay của cậu đặc biệt thon dài, móng tay được cắt tỉa gọn gàng chậm rãi vén những sợi tóc che khuất tuyến thể ra, để lộ hoàn toàn mảng da mỏng manh đó.

Tuyến thể của Omega đặc biệt yếu ớt. Do vừa sử dụng pheromone nên vùng da ở đó căng lên, hiện rõ màu hồng nhạt tự nhiên.

“Quay lại, xoay lưng về phía tôi.” Ách Địch Phong ra lệnh.

Lan Tư không nhúc nhích.

"Em không nghe thấy tôi nói gì sao?"

Lan Tư vẫn không nhúc nhích.

Con ngươi nhỏ hẹp của Ách Địch Phong nhìn chằm chằm vào cậu, cây roi xương trong tay bị bóp chặt đến mức kêu lên ken két.

Chỉ cần một roi là ông ta có thể khiến Omega trước mặt máu me đầm đìa, một người thức tỉnh cấp F hèn mọn, cho dù đánh chết thì cũng chỉ cần trình một tờ kiểm điểm trước mặt hiệu trưởng là xong việc, ai thèm quan tâm?

Ách Địch Phong định cho tân sinh viên cứng đầu này một bài học.

Ngay trước khi ông ta chuẩn bị ra tay, cánh cửa lớp học đột nhiên bị một cước đá tung!

Cánh cửa sắt vốn nặng nề bị đập mạnh vào tường như tờ giấy vụn, sau đó bị dội ngược trở lại, âm thanh dội lại trong không gian kín mít khiến màng nhĩ người ta đau nhức, cũng khiến động tác của Ách Địch Phong đột ngột dừng lại.

"Xin lỗi, đến muộn một chút." Giọng nói lười biếng và đầy sức hút vang lên giữa tiếng vọng, truyền đến tai mọi người rất rõ ràng.

Tất cả mọi người đều nhanh chóng quay đầu về phía cửa ra vào, trên mặt lộ ra vẻ mặt khó diễn tả.

Mọi người đều có ấn tượng sâu sắc với hai tân sinh viên đến muộn này, cái tên Lan Tư là cái tên được điểm danh đầu tiên, còn người này là người cuối cùng được gọi tên, điều này cũng có nghĩa là hắn được Tinh Đại vinh dự nhận vào học với thành tích đứng nhất từ dưới đếm lên toàn trường.

Có thể thấy, trí thông minh quả thực có chút vấn đề.

Lan Tư cũng nhìn sang, cậu thấy người bước vào là một thiếu niên nổi loạn ăn mặc khá tiêu chuẩn, mặc một bộ đồ workwear(*) phục cổ không theo phong cách chủ đạo hiện nay, trên người đầy đinh tán và dây xích kim loại, cách phối màu giống như một con công chuẩn bị xòe đuôi.

(*) Phong cách Workwear là một phong cách thời trang được lấy cảm hứng từ trang phục và trang bị làm việc của công nhân và công nhân cơ khí. Đặc trưng chính của phong cách này là sự ưu tiên về tính ứng dụng, độ bền và sự thoải mái.

Người này vốn có mái tóc đen, nhưng lại nhuộm highlight vài lọn tóc màu xanh lam không có kết cấu gì, hình như cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ nổi loạn, hắn còn bấm một loạt khuyên tai ở tai trái, đeo hai chiếc khuyên đá ngọc lam(*) giấu trong vành tai, đồng thời, trên má trái còn có vài vết đỏ đáng ngờ.

(*) ngọc lam: được xem là một loại đá có dải màu trải từ màu xanh lá sang màu xanh lam của da trời.

VUA ĐÁ QUÝ TTGEMSTONE

Mặt dây chuyền quan âm đá ngọc lam

Nhưng công bằng mà nói, khuôn mặt đó vẫn là kiểu mặt mày thâm thúy, đường nét sắc sảo hiếm thấy, sống mũi cao, kết hợp với thân hình cao ráo, vạm vỡ, trông giống như một con thú dữ nhanh nhẹn và nhạy bén giữa sa mạc.

Có thể nói là đánh đổi mười đời trí tuệ để lấy được một khuôn mặt đẹp.

Giống như nhận ra Lan Tư đang chú ý điều gì, hắn nhiệt tình giải thích: "Mặt ép xuống chiếu trúc ấy mà, đừng lo, không phải do mặt mày hốc hác đâu.

Lan Tư: "..." Ai quan tâm?

Thiếu niên nổi loạn dường như cảm nhận được sự im lặng của Lan Tư, không khỏi cong môi cười.

Giống như Lan Tư, hắn cũng thản nhiên tìm kiếm chỗ ngồi trong lớp học đầy ắp người, nhưng hơn hẳn Lan Tư ở chỗ, hắn thế mà lại nhắm trúng một chỗ ngồi ở hàng đầu, sau đó ngang nhiên bước qua mặt Ách Địch Phong, nghênh ngang ngồi xuống, còn tiện tay gác chân phải lên.

Mọi người đều đồng loạt nghĩ, đây là loại người ngu ngốc gì vậy?

Ách Địch Phong bị phớt lờ, quả nhiên đã tức giận, con ngươi của ông ta biến thành màu đỏ rực như sắt nung, móng tay dần tan chảy, nhỏ xuống những giọt mắc ma.

Ông ta hít sâu một hơi, đang định nổi giận ——

"Chờ đã!" Thiếu niên nổi loạn đột nhiên ưỡn thân một cái, khiến Ách Địch Phong giật mình, nhất thời vô ý nuốt ngược luồng khí đó vào trong, suýt chút nữa thiêu cháy khí quản của chính mình.

Cũng thật trùng hợp, thiếu niên nổi loạn ngồi ở vị trí này, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thẳng vào tuyến thể của Lan Tư.

Tuyến thể đó phập phồng theo nhịp thở ngay trước mắt hắn, giống như một đóa mộc lan sao e ấp chớm nở, còn ngón tay thon dài của Lan Tư đang vô thức xoa nắn quanh nhụy hoa.

Đây là một thử thách cực cao đối với bất kỳ Alpha nào có cơ thể khỏe mạnh, cũng may hắn là một Alpha chính trực, phát triển toàn diện về đức, trí, thể, mỹ.

Hắn làm ra vẻ mặt giãy dụa, cuối cùng vẫn là quay mặt đi, vô cùng nghiêm túc nói: "Bạn học kia, tôi vừa mới trưởng thành, chưa nhìn nổi cái này đâu."

Lan Tư: "?"

Mọi người: "..." Rốt cuộc cậu con m* nó có phải là thiếu niên nổi loạn không vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play