Trần Viện vốn tưởng sau câu nói kia của mình, Hoắc Dư ít nhiều cũng sẽ sinh lòng buồn bực. Dù sao, trong tai người khác nghe vào, nàng chẳng khác nào cố tình trêu chọc, làm khó dễ hắn.
Thế nhưng Hoắc Dư lại không như nàng đoán. Hắn chỉ khẽ buông mí mắt xuống, biểu tình thất vọng hiện rõ nơi đáy mắt, nhưng không oán không trách, vẫn yên lặng đưa nàng trở về phủ như thường.
Điều đó lại khiến lòng Trần Viện dâng lên một nỗi hụt hẫng khó tả.
Trong phủ, đầu bếp nữ điểm tâm làm rất khéo, hôm nay hoa đào nở rộ, liền dâng lên một đĩa bánh hoa đào đẹp mắt. Ngày thường Trần Viện vẫn sẽ nể tình mà nếm thử, thế nhưng hôm nay nàng lại không có chút khẩu vị nào.
Nàng cúi mắt, dáng vẻ uể oải, dường như Phán Thu còn nghe thấy nàng khe khẽ thở dài.
Phòng bếp lại làm thêm một món điểm tâm mới, dùng trái cây tươi kết hợp với sữa, bên trên rắc một lớp mỏng băng vụn, trông rất mát lạnh dễ ăn. Phán Thu bưng đến đặt trong tầm tay nàng, không thúc giục, chỉ âm thầm để tâm đến cảm xúc chủ tử.
Một lúc sau, nàng nhẹ giọng dò hỏi:
“Công chúa… là đang nghĩ đến Hoắc đại nhân sao?”
Trần Viện không phủ nhận, chỉ lạnh nhạt dời mắt sang hướng khác, đáp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play