Tiệc tối, Thánh Thượng ngồi trên ghế ngọc cao cao tại thượng, bên dưới Hoàng hậu, Quý phi cùng các phi tần lần lượt nâng chén kính rượu. Trần Viện vốn dĩ đã quen với cảnh tượng ấy, ngày thường cũng chẳng có gì lạ lẫm. Thế nhưng hôm nay, giữa không khí huyên náo, nàng vừa khẽ nhấp một ngụm rượu trái cây, trong lòng chợt dâng lên một tia hoảng hốt và cô tịch khó nói thành lời.
Hoàng huynh vẫn là hoàng huynh của nàng, nhưng cũng không còn là người duy nhất chỉ thuộc về riêng nàng nữa.
Đang lúc ngẩn người, bỗng có người gọi tên, Trần Viện ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt mang theo ý cười của Trần Đam:
“Chỉ một chén rượu cũng uống chậm đến thế? Hôm nay là Trung thu, chẳng lẽ lại không chịu cùng ta cạn một chén?”
Trần Đam đăng cơ đã nhiều năm, nhưng trước mặt nàng chưa từng tự xưng “trẫm”. Hắn vẫn như thuở thiếu niên, thật sự coi nàng là cốt nhục thân tình mà nâng niu trong lòng bàn tay, đúng nghĩa một vị trưởng huynh như cha.
Trần Viện khẽ rũ mắt, mỉm cười, nâng chén rượu hướng về phía hắn, nhẹ giọng nói:
“Bên cạnh Hoàng huynh mỹ nhân vờn quanh, còn nhớ tới A Viện, thật là hiếm có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT