Ngày ấy, Trần Viện chung quy không còn gặp lại Hoắc Dư. Nàng luôn cảm thấy, có lẽ Hoắc Dư cần chút thời gian để bình tâm lại.
Lục Hàm Thanh thì lại chẳng hề khách khí. Chỉ cách ba ngày, hắn đã cho người đưa thư tới phủ. Trần Viện liền đem hết thảy phiền muộn về Hoắc Dư ném ra sau đầu, chuyên tâm bồi tiếp Lục Hàm Thanh, dẫn hắn dạo khắp Trường An một vòng.
Cảnh hai người vừa nói vừa cười bên nhau, bị không ít người thu vào mắt. Dần dần, trong thành Trường An liền rộ lên vài phần lời đồn mập mờ không rõ.
Hôm ấy, Trần Viện vừa cùng Lục Hàm Thanh từ Tịnh Minh Tự dâng hương trở về, liền chạm mặt một thân phong trần mệt mỏi của Hoắc Dư.
Hắn vẻ mặt mang theo tia mỏi mệt, tựa hồ đã nhiều ngày chưa được nghỉ ngơi. Ống tay áo nơi khuỷu có thêm vài nếp gấp, so với thường ngày luôn gọn gàng chu toàn, lúc này cả người hắn toát ra mấy phần tiêu điều suy sút, như thể bất lực bất kham.
Tháng sáu, trời đất biến đổi khó lường. Buổi sáng Trần Viện ra cửa, trời còn nắng gắt thiêu đốt, khiến nàng chỉ muốn rúc trong bóng mát lim dim chợp mắt. Nhưng đến giờ cơm trưa, mây đen đã kéo về, trời lác đác mưa bụi, từng hạt nhỏ rơi lặng lẽ không ngớt.
Hoắc Dư một tay cầm ô, đứng lặng trước cửa phủ trưởng công chúa. Nghe thấy động tĩnh phía sau, hắn xoay người lại, liền bất ngờ chạm phải ánh mắt Trần Viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play