Phán Thu động tác rất nhanh. Khi Trần Viện vừa bước vào sau điện, nàng đã sớm chuẩn bị xong xiêm y và giày thêu sạch sẽ.
Cởi giày, Trần Viện dừng lại một chốc, mắt nàng lướt xuống, dừng lại trên mắt cá chân trắng nõn, cảm thấy trong lòng khẽ động. Tự nhiên nàng lại nhớ đến cảnh tượng vừa rồi trong đại điện, Hoắc Dư chẳng chút ngần ngại mà ngồi xổm xuống, chăm chú lau giày cho nàng, một hành động chẳng màng đến quy củ hay lễ nghĩa.
Trần Viện khẽ nhấp môi, trong lòng khó tránh khỏi sự bối rối.
Người trong thế gia từ trước đến nay vốn coi trọng thể diện, một cử chỉ nhỏ cũng có thể làm họ xấu hổ, huống chi là việc phải cúi đầu trước người khác. Thế nhưng, Hoắc Dư lại chẳng hề ngần ngại làm điều đó ngay trước mặt bao người.
Sự khó hiểu trong lòng nàng ngày càng nặng, nhưng chẳng mấy chốc, Trần Viện quyết định không nghĩ thêm nữa, để chuyện này trôi qua.
Cung nhân bưng nước vào, Trần Viện lau qua người, cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Nàng chống tay lên cằm, tựa như đang chìm vào suy tư, ánh mắt vẩn vơ.
Phán Thu từ phía sau khẽ lên tiếng, giọng điệu cẩn trọng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT