An Thính Miên khó mà tin được. Trên màn hình, người mặc chiếc áo ngắn tay màu xám này chính là người đã tỏ tình với cô ngay dưới sân trường vào hai ngày trước - Vương Kinh.
Vương Kinh thao tác trên máy tính mất khoảng mười phút, sau đó cầm cặp lên, đội mũ lưỡi trai rồi rời đi ngay.
An Thính Miên không hiểu nổi vì sao anh ta lại làm thế, chẳng lẽ là do cô từ chối lời tỏ tình? Nhưng vốn dĩ An Thính Miên cũng đã cho anh ta đường lui rồi mà, là tự anh ta không nhận lấy nên An Thính Miên mới bất đắc dĩ phải nặng lời đấy chứ. Chẳng lẽ chỉ vì thế thôi sao?
“Vương Kinh!” An Thính Miên suýt thì trố mắt nhìn, nhưng vì bảo toàn hình tượng ngoan ngoãn trước mặt người lớn, cô lại bổ sung: “Là đàn anh ở khoa máy tính kế bên khoa em ạ.”
“Cái người nói chuyện với em ở dưới sân hôm nọ ấy hả?”
An Thính Miên trừng anh, không chịu bỏ qua cho cô đúng không hả? Lại nói, tối hôm đó anh quá đáng thật sự, dám ép cô vào góc tường rồi tra khảo cô rằng có phải nếu không nhìn thấy anh thì cô sẽ chẳng từ chối thẳng thừng như vậy không. Mặc cho An Thính Miên giải thích muốn gãy lưỡi thì tên già khốn nạn nhà anh vẫn chẳng tin, còn quy chụp bảo cô ghét anh nữa chứ, nhìn mặt cô có giống vậy không?
Lần đó, An Thính Miên phải hy sinh rất nhiều mới dỗ được anh, bây giờ cô cũng chẳng muốn nói gì để chọc giận anh nữa, nếu không người chịu khổ cuối cùng cũng chỉ có cô thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT