An Thính Miên chạy xuống lầu thì thấy Vân Ngạn đang đứng cạnh xe, anh cau mày nhìn điện thoại.
Nghe thấy tiếng bước chân, Vân Ngạn mới rời mắt khỏi màn hình, anh ngẩng đầu lên đã thấy cô gái nhỏ bỗng dưng dừng lại.
Gió đêm nhẹ thổi đi những oi bức của buổi chạng vạng. Những chú ve sầu trên cây ngô đồng dưới lầu reo hò, mừng màn đêm buông xuống.
Dù biết anh đã đến qua cuộc gọi ban nãy, nhưng giờ đây nhìn thấy người thật, An Thính Miên vẫn không khỏi rung động.
Chỉ vài giờ đồng hồ không gặp nhau nhưng cô lại cảm thấy như đã nhiều năm xa cách, lâu đến nỗi, bây giờ cô rất muốn chạy đến ôm chặt lấy anh mà khóc thật to một trận để trút hết những ấm ức trong lòng.
An Thính Miên không nghe rõ anh nói gì, nhưng cô biết anh muốn cô sang đó. An Thính Miên cố nén nước mắt, tầm mắt cô chỉ còn những lời la làng mắng chửi che trời lấp đất trên mạng. Khi còn cách Vân Ngạn hai bước thì An Thính Miên dừng chân.
Vân Ngạn nhìn cô gái nhỏ vừa ấm ức vừa tủi thân trước mặt, anh tiến lên hai bước, ôm cô vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play