Từ nhà trưởng làng trở ra, đầu óc Tống Tri Nghiễn cứ vang vọng mãi những lời thím Triệu nói:
"Người gọi điện thoại đến đúng là bố của Tiểu Ngư, nói là bố chứ thực ra cũng chẳng nuôi nấng gì nó. Năm sáu tuổi gì đó, Tiểu Ngư đã theo sư phụ rồi, ngay cả Tết cũng chẳng thèm đến đón."
"Tiểu Ngư từ nhỏ đến lớn, ăn mặc học hành, đều là sư phụ nó lo. Thế mà mỗi năm còn phải đưa cho bố nó năm trăm đồng, bảo là tiền thu nhận đệ tử, không đưa thì dọa mang Tiểu Ngư đi!"
"Làm bố làm mẹ, mà lại còn không biết cả số điện thoại của Tiểu Ngư! Bây giờ Tiểu Ngư phất lên rồi, muốn tìm người cũng không tìm được, thế là ngày nào cũng gọi điện đến chỗ chúng tôi, đúng là mặt dày không chịu nổi!"
"Có điều Tiểu Ngư không giống cặp bố mẹ vô lương tâm kia đâu, Tiểu Ngư biết ơn lắm! Đối với sư phụ nó như cha ruột vậy. Hồi sư phụ nó gặp chuyện, mọi người đều nói không cứu được nữa đâu, mau mang từ bệnh viện về đi, kẻo lại tiền mất tật mang. Nhưng Tiểu Ngư cứ khăng khăng gom góp một khoản tiền lớn chuyển người đến bệnh viện chăm sóc cuối đời gì đó, bảo là cho dù có phải đi, cũng phải để sư phụ đi một cách thoải mái. Haiz, tiếc là người đi sớm quá, chưa kịp hưởng phúc, đúng là người tốt không được báo đáp."
"Cậu tuyệt đối đừng nói với Tiểu Ngư chuyện bố mẹ nó gọi điện thoại đến tìm nhé, bố mẹ nó chính là lũ hút máu, nghe rồi chỉ thêm bực mình thôi."
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT