Dù là người từ nhỏ đã lăn lộn với các loại thảo dược, Chúc Dư cũng không khỏi có chút căng thẳng khi nhìn thấy cây nhân sâm bảy lá này.
"Dây đỏ, dây đỏ, dây đỏ..." Chúc Dư sờ soạng khắp người, lục tung các túi áo cố gắng tìm một sợi dây đỏ hoặc thứ gì đó tương tự để thay thế.
Kha Nghĩa tuy không hiểu, nhưng lập tức xắn tay áo để lộ sợi dây đỏ trên cổ tay: "Cậu cần dây đỏ à? Cái này được không?"
Mắt Chúc Dư sáng lên đầy vui mừng: "Được được được, tôi mượn một chút, trả lại anh ngay."
Kha Nghĩa lập tức tháo sợi dây đỏ trên tay đưa cho cậu. Trình Mộ Thanh nhìn động tác của y, tò mò hỏi: "Đây hình như chỉ là một sợi dây đỏ bình thường thôi phải không? Sao cậu lại đeo cái này... năm tuổi à?"
Kha Nghĩa xua tay: "Không phải, năm tuổi của tôi qua lâu rồi, chỉ là..." Y ngượng ngùng nói lấp lửng, "Trước đây đi ngang qua một cái miếu, tiện đường vào thắp hương, cầu xin chút công danh sự nghiệp. Gần đây không phải có chút khởi sắc sao, nên đến tạ lễ, đạo trưởng trong miếu cho, dù sao cũng không ảnh hưởng gì, nên tôi cứ đeo thôi."
[Miếu nào mà linh thế? Xin hỏi!]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT