Nàng kể rằng nàng đã chờ đợi cả ngày tại thôn trang, cuối cùng gặp được Lục Cửu Lăng đến tìm nơi trú chân.
Đối với nàng, nỗi thống khổ lớn nhất có lẽ không phải việc bị vị hôn phu khinh miệt, mà là khi đối diện với sự khinh miệt ấy, nàng hoàn toàn bất lực.
Cô mẫu, phụ thân, mẫu thân, lễ giáo, gia huấn… Tầng tầng lớp lớp núi lớn đè nặng lên nàng, một thiếu nữ chỉ mới mười lăm xuân xanh, nàng chỉ có thể cam chịu số phận.
Trong ba năm, những lá thư kia có lẽ là niềm an ủi duy nhất giữa nỗi đau buồn. Sau ba năm, nàng dứt khoát cắt đứt niềm an ủi ấy, gả vào Tần gia.
Nàng từng khóc lớn sau khi tranh cãi kịch liệt với cô mẫu vào đêm tân hôn; từng thức trắng đêm, viết thư gửi Minh Nguyệt quân; có lẽ mỗi ngày ở Tần gia, nàng đều sống như một năm dài đằng đẵng. Hắn từng oán trách nàng luôn trầm mặc, không chủ động tìm hắn, nhưng đối với nàng, hai người họ không phải tình nhân, hắn là người mà nàng, sau khi bị giẫm đạp lên tôn nghiêm, vẫn phải bất đắc dĩ gả làm phu quân.
Huống chi, vì kế mẫu, vì những lá thư khiến nàng bị lạnh nhạt, hắn từng không chọn lời mà cãi vã lớn tiếng với nàng. Dẫu vậy, nàng vẫn từng cố gắng xây dựng tình phu thê hòa ái với hắn.
Hắn rốt cuộc hiểu được vì sao nàng nói hắn là thiên của nàng, rằng mọi chuyện giữa họ không do nàng quyết định. Bởi lẽ nếu nàng có thể làm chủ, nàng đã chẳng gả cho hắn, chẳng làm một thê tử hiền huệ, càng không tiếp tục chấp nhận hắn quay về sau vô số lần đóng sầm cửa bỏ đi…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT