Cho đến khi trời tối, lão hầu gia quả nhiên chưa từng hạ lệnh thả Tần Gián ra.
Trình Cẩn Tri có chút nôn nóng. Đối với Tần Cầm mà nói, nếu sự việc cứ kéo dài thêm, khả năng từ hôn càng thêm mong manh. Còn với Tần Gián, hắn đã quỳ ở từ đường suốt hơn ba canh giờ, không ăn không uống, thực sự chịu đựng không ít khổ sở.
Vì thế, nàng quyết định đến Hiền Thọ Đường, bái kiến lão hầu gia.
Lão hầu gia rất nhanh cho nàng vào, ngồi ở chính đường, hỏi nàng có chuyện gì.
Hiển nhiên, đây là biết rõ còn cố hỏi.
Trình Cẩn Tri liền quỳ xuống hành đại lễ, nói: “Nội tổ phụ, biểu huynh đã quỳ ở từ đường hơn ba canh giờ, hạt gạo chưa từng vào miệng. Ngày mai hắn còn phải đến Đông Cung trực giá. Tức phụ khẩn cầu nội tổ phụ khai ân, thả biểu huynh ra. Hắn định sẵn đã biết sai.”
Lão hầu gia hừ nhẹ một tiếng: “Hắn biết sai? Hắn làm sao biết sai? Nói vậy hắn cũng chẳng đói bụng đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play