Biến cố xảy ra quá đột ngột, tất cả mọi người đều ngây ra mất một lúc lâu mới kịp phản ứng. Một bên, phò mã Hoài Sơn đang cưỡi ngựa vội vàng nhảy xuống, chạy về phía xe ngựa. Chưa kịp tới gần, đã thấy Hoài Sơn Trưởng Công Chúa bị hất văng ra khỏi thùng xe.
Tuy bên người có nha hoàn lấy thân mình đỡ lấy, không để nàng té quá thảm, nhưng trán vẫn bị va mạnh, rách ra một đường, tóc tai tán loạn, ngay cả búi tóc giả cũng lộ ra ngoài — chật vật đến cực điểm, thảm không nỡ nhìn.
Hoài Sơn Trưởng Công Chúa tức đến mức suýt thổ huyết. Ở ngay trước cửa hoàng cung, lại gặp phải trò cười nhục nhã như vậy, thua thiệt thì thứ yếu, mấu chốt là mất mặt! Bao nhiêu người chứng kiến, sỉ nhục thế này nàng nào nuốt trôi?
Cắn răng nghiến lợi, ánh mắt lộ rõ oán độc, vừa ngẩng đầu đã thấy tam khẩu nhà họ Cố đứng cách đó không xa, thần sắc nhàn nhã, dường như đang thưởng thức trò vui. Lửa giận càng bốc lên ngùn ngụt, nàng liền gào lớn:
“Cố Tích Tích, nhất định là ngươi giở trò!”
Việc xảy đến quá khéo, Cố Tích Tích cũng nghi ngờ trong đó có người động tay chân, muốn chỉnh Trưởng Công Chúa một phen. Nhưng vô luận thế nào, kẻ đó tuyệt đối không phải nàng – cái chụp mũ này, nàng không chịu nhận.
Dù đối phương là trưởng bối, nàng không tiện cãi tay đôi, nhưng cũng chẳng vì thế mà chịu thiệt. Lùi một bước, chưa chắc đã không khiến người ta nghẹn một bụng.
Nàng liền rút khăn tay ra lau khoé mắt, giọng mang theo nghẹn ngào, thưa:
“Biểu dì trách ta, ta không dám biện bạch. Trách chỉ trách ta mắt kém, không nhìn ra xe có vấn đề, lại còn đứng quá xa, lúc biểu dì ngã xuống, không kịp chạy tới đỡ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play