Minh Phù Ngọc vừa bước đến trước điện, liền nghe thấy tiếng Yến Song Thành khản đặc mà mềm mại vọng ra từ bên trong:
“…Ta càng muốn là do hắn chủ động từ hôn!”
Thái giám đứng canh cửa đang định vào thông báo, nhưng Minh Phù Ngọc giơ tay ngăn lại, khẽ lắc đầu, ra hiệu y không cần lên tiếng. Nàng chậm rãi thả nhẹ bước chân, men theo hành lang mà tiến lại gần.
Trong lời nói của Yến Song Thành, chữ “hắn” kia… không cần hỏi cũng biết, là chỉ Ngụy Khiêm.
Từ đầu năm Ngụy Khiêm hồi kinh đến nay, vì không thể công khai liên hệ với phe cánh, hắn liền mượn phủ Công chúa của Yến Song Thành làm nơi đưa tin, xử lý một số việc. Không biết từ lúc nào, qua lại nhiều lần, Yến Song Thành lại động lòng với hắn.
Minh Phù Ngọc tuy mấy năm trước theo phụ thân đến Nhuận Châu ở ngoại nhiệm, nhưng gốc gác Minh gia vốn ở kinh thành, cho nên chuyện trong kinh nàng cũng biết ít nhiều. Từ sau khi Yến Song Thành gả cho Thời Ký, liền thay đổi hẳn tính tình, không ngờ cũng học theo thói xấu của chồng.
Thời Ký ở bên ngoài tìm hoa hỏi liễu, thì Yến Song Thành ở trong phủ tụ tập mỹ nam nói chuyện vui đùa, lại còn nuôi một ban hát riêng, từ nhạc công tới kép hát, người nào cũng diện mạo hơn người. Ý trong đó, không nói cũng hiểu. Dù là trong giới huân quý vốn đã khá thoáng, vợ chồng họ vẫn khiến người khác phải ngoảnh đầu nhìn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT