“Chỉ cần có duyên, ắt sẽ lại gặp nhau.”
Một chiêu này dùng với những kẻ sĩ phong lưu, tài hoa vùng Nam Quốc như Vương Tiện quả nhiên có tác dụng.
Vương Tiện hơi sững người, sau đó bật cười ha hả, không truy hỏi thêm nữa.
Bờ sông trở lại vẻ yên tĩnh ban đầu.
Chính vì từng có tiếng cười nói náo nhiệt khi nãy, giờ phút này ánh trăng lạnh chiếu mặt sông lại càng thêm thanh vắng.
Mộ Triều Du rời đi rồi, Vương Tiện thở dài một hơi thật sâu, lúc này mới dám mất mặt mà đưa tay xoa trán, than thở:
“Ta chịu không nổi nữa rồi… đã lâu không uống đến đau đầu như thế này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play