Đôi mắt A Đát bỗng nhiên sáng rực: “Nương tử nói là bệnh của Cố nương tử sao?”
Nói đến đây, cậu bé chẳng thèm nhai bánh gạo nữa, múa tay múa chân, hứng thú dâng trào mà kể: “Bệnh này ở Kiến Khang không phải chuyện mới mẻ đâu. Nghe nói hồi nhỏ, Cố nương tử đi lạc, bị quỷ dữ bắt đi làm vật tế lễ.”
Nói đến đây, A Đát hạ thấp giọng, giọng điệu cũng dần dần mang theo vẻ u ám đầy quỷ khí: “Chuyện này gây náo loạn ầm ĩ cả vùng, cuối cùng cũng nhờ nhà họ Cố thỉnh Ngôn Lan đại sư đến, mới cứu được Cố nương tử trở về.”
Tựa như Mộ Triều Du và quỷ vật có mối liên kết huyết nhục, linh mạng tương thông, trong thế gian này, cuộc đời nàng giống như đang gánh hai vai trọng trách nặng nề, đồng thời cũng được quỷ vật đặc biệt ưu ái.
“Ai như lang quân của chúng ta trời sinh thần quỷ đều phải sợ hãi.” A Đát ngẩng thẳng sống lưng, chung niềm tự hào mà nói.
Lời hắn nói không khác mấy với lời nàng được nghe từ nữ tì đi theo, còn nhiều chuyện A Đát cũng không rõ, hoặc có thể hắn đối với Vương Đạo Dung trung thành tận tâm, không chịu nhiều lời.
Hai người đang ăn trà trong chốc lát thì bỗng nhiên, ngoài thiện phòng nổi lên một trận mưa bụi nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT