“A Sinh, câm miệng! Không được nói mẹ con như vậy!” – Lâm Quốc Nghĩa đau lòng quát lớn. Lời chỉ trích của con trai như xé toang mặt mũi, khiến ông cảm thấy như bản thân bị lột trần giữa thiên hạ.
Lâm Sinh ngửa đầu, cố gắng nuốt ngược nước mắt:
“Người đàn bà đó sẽ không dừng lại. Một khi đã dám làm một lần, thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Con trai bà ta đã chết, bà ta sẽ không để chúng ta sống yên ổn. Nếu ba không muốn con và mẹ gặp chuyện, thì xin ba hãy dứt khoát đoạn tuyệt. Ít nhất… cũng làm một người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất đi.”
Tim Lâm Quốc Nghĩa như bị hàng trăm cây kim đâm vào. Trong mắt ông, ông đối xử với Lâm Sinh còn tốt hơn cả với đứa con ruột bên kia. Sao A Sinh có thể tàn nhẫn với ông như vậy? Ông và Tô Dĩnh… giữa họ chưa bao giờ có tình yêu. Người ông yêu là Trần Dao – là mẹ của Lâm Sinh. Chẳng lẽ A Sinh không hiểu sao? Lẽ nào con ông không nên đứng về phía ông?
Trần Dao nghẹn ngào không thành tiếng, nức nở:
“A Sinh, đừng giận ba con nữa… Là mẹ sai, là mẹ sai… Sau này mẹ sẽ không gặp ông ấy nữa… được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play