“Đi, đi, đi nhà ngươi?” Lạc Hòe xoa nhẹ hai tai, nghi ngờ chính mình có nghe lầm.
“Ngươi đã cứu cha tôi trong kỳ Tết, theo lý chúng ta hẳn là cả nhà phải tới thăm và cảm ơn ngươi, nhưng lúc đó ngươi không hiểu về thiên sư giới, để không quấy rầy ngươi sinh hoạt bình thường, chúng tôi chỉ có thể giữ im lặng. Giờ thì ngươi đã hiểu rõ sự tình, xin hãy đến nhà chúng tôi làm khách.” Chung Cửu Đạo nói.
“Không cần cảm ơn, tôi gì cũng không làm.” Lạc Hòe xua tay nói.
Chung Cửu Đạo hỏi lại: “Ngươi không nghĩ đi sao?”
Lạc Hòe cứng đờ, nhìn Chung Cửu Đạo một lúc lâu. Cậu cảm thấy nếu bây giờ cự tuyệt và nói không đi, Chung Cửu Đạo rất có thể sẽ thật sự đuổi cậu ra khỏi biệt thự, còn bắt cậu làm một đống công việc cho đến khi trở lại.
Qua sự kiện với Cảnh Phục, Lạc Hòe đã hiểu rõ Chung Cửu Đạo là kiểu người gì. Hắn cực kỳ nhạy bén với âm mưu, dù gặp phải rắc rối gì cũng có thể vững vàng như Thái Sơn, đồng thời nghĩ ra cách giải quyết. Nhưng với con người, hắn luôn đầy thiện ý và chân thành. Cảm xúc của hắn luôn rất thẳng thắn, ví dụ như khi muốn mời ai đó ăn cơm, nếu đối phương khách sáo từ chối, hắn sẽ thực sự tin rằng người ta không có nhu cầu và sẽ quay đi ngay lập tức.
Với Chung Cửu Đạo, muốn thẳng thắn là phải thật sự thẳng thắn, muốn cái gì thì cứ nói, không cần thì cũng đừng ngại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play