Lúc chia khối tự nhiên xã hội, Doãn Văn không thể nghi ngờ là chọn khối xã hội, cậu chàng cũng chỉ có thể chọn khoa xã hội, dù sao thì lý hóa sớm đã bị cậu buông tha rồi, thật ra thì dù cho có học khoa xã hội, thi đại học với cậu cũng là một thành tựu phi thường khó có thể đạt được. Năm trước, vào lần tụ họp nhỏ ở nhà thầy Quách ấy làm cậu xúc động không nhỏ, đối với Học viện Âm nhạc là hướng tới không thôi, nhưng mà Học viện Âm nhạc của Bắc Kinh không phải muốn lên là lên. Diệp Tuệ trừ bỏ cổ vũ cậu giao tranh một phen, thì cũng chả có cách nào khác.
Doãn Võ cuối cùng cũng lựa chọn khoa xã hội. Diệp Tuệ biết được tin này rồi thì cười khổ một chút, ba ông con trai trong nhà, cuối cùng phương hướng lựa chọn đều thiên về văn nghệ, mà con gái trong nhà đều thiên về ngành kỹ thuật, Tiểu Vũ đã định học khoa học tự nhiên, Tiểu Tuyết thì tuy còn chưa tồn tại vấn đề chọn khối, nhưng con bé rõ ràng cũng giỏi ở mảng tư duy logic này.
Có điều Diệp Tuệ không có can thiệp lựa chọn của Doãn Võ, học khối xã hội cũng chẳng có gì không tốt, mấu chốt là chính mình thích, Doãn Võ vẫn luôn thích đọc sách, hứng thú nồng hậu với tri thức văn sử, sẽ học khối xã hội cũng rất bình thường. Cái Diệp Tuệ lo lắng là liệu có phải cậu vì yêu đương mà ảnh hưởng thành tích học tập hay không, cho nên còn cần yên tĩnh quan sát một đoạn thời gian, rồi lại xác định có cần tìm cậu chàng nói chuyện không.
Sau khi thành tích thi cuối kỳ ra, thành tích của Doãn Võ lại bình thường, lại về top 5 của lớp, xem ra yêu đương cũng không ảnh hưởng cậu chàng học tập. Nhưng mà chủ nhiệm lớp của cậu tới cửa khuyên lơn, hi vọng người nhà khuyên Doãn Võ học khoa học tự nhiên. Diệp Thụy Niên đối với tương lai Doãn Võ làm nghề gì là đều chẳng yêu cầu, ông cảm thấy chỉ cần có thể thi đại học là được, Diệp Tuệ tỏ vẻ tôn trọng lựa chọn của em trai, vẫn là đi đường mình chọn thì tương lai mới sẽ không hối hận. Thầy tuy tiếc nuối, nhưng cũng chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của Doãn Võ.
Cuộc thi định cấp cờ vây năm nay cử hành ở Vũ Hán, thời gian là ngày 15 tháng 7, Diệp Tuệ vừa thấy địa điểm cùng thời gian này, thì liền không khỏi nhức đầu, Vũ Hán là cái lò lửa lớn, thời tiết này đi Vũ Hán, chẳng khác gì cho người ta vào lò lửa nướng khô! Thời gian cũng là tương đối gấp gáp, trường của Diệp Tuệ là hôm 12 mới thi cuối kỳ xong, Tiểu Tuyết là ngày 10 xin nghỉ, cho nên vừa thi xong thì nhất định phải chạy tới Vũ Hán thi đấu ngay lập tức.
Diệp Tuệ lo lắng thời tiết quá nóng, sẽ ảnh hưởng Tiểu Tuyết phát huy bình thường. Kết quả Tiểu Tuyết bình tĩnh hơn cô: “Người khác cũng nóng y chang, mọi người đều là công bằng.” Diệp Tuệ thấy Tiểu Tuyết như vậy, không khỏi cười, cảm thấy lần này con bé chắc chắn có thể qua.
Cho nên vừa thi cuối kỳ xong, Diệp Tuệ liền ngựa không dừng vó chạy tới Vũ Hán với Tiểu Tuyết. Tuy đều là phía nam, nhưng mùa hè ở Nam Tinh thật chưa từng nóng như Vũ Hán vậy, nóng của Vũ Hán là oi bức, hơi ẩm nặng, nhiệt độ cao, người phảng phất như bị cho vào phòng tắm hơi ý, hơn nữa, ban ngày hay buổi tối là một dạng cả, cả người mồ hôi đầm đìa dính nhớp, tuyệt không nhẹ nhàng khoan khoái, đặc biệt khó chịu. Diệp Tuệ vừa tới Vũ Hán liền bị cảm nắng, Tiểu Tuyết ngược lại là còn tốt, Diệp Tuệ đặc biệt sợ cảm mạo của mình lây cho Tiểu Tuyết, nên nhanh chóng mở một cái phòng khác, đừng có để làm bạn không làm được, đổ lại còn kéo chân sau của Tiểu Tuyết, cô liền không cách nào tha thứ chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT