Diệp Tuệ tan buổi tự học buổi tối về, phát hiện cửa lớn của nhà còn mở, ánh sáng vàng mờ ấm áp rọi ra từ trong cửa, lẳng lặng rải lên lối đi bộ ngoài cửa, giống như đèn đường sáng rọi đêm lạnh. Chẳng lẽ dì Lưu còn chưa về nghỉ ngơi? Diệp Tuệ xuống xe, chuyển xe lên lối đi bộ, lúc chuẩn bị đẩy xe vào cửa thì thấy rõ người ngồi trong phòng, trong nháy mắt kia, nước mắt cô như hồng thủy vỡ đê, hoàn toàn không chịu khống chế mà tuôn tràn.
“Tuệ Tuệ tan học?” Diệp Chí Phi đang tán gẫu với người thì phát hiện cô đứng ở cửa, đứng dậy đi tới giúp cô đẩy xe đạp vào nhà.
Diệp Tuệ tùy ý anh cô nhận lấy xe, trừng to mắt không chớp một cái mà nhìn chằm chằm người ngồi dưới ánh đèn kia, thân thể phảng phất như bị đứng hình, trong đầu xuất hiện khoảng trống ngắn ngủi, trong lồng ngực bị vô tận vui sướng, ấm ức cùng áy náy xáo trộn, chải vuốt không rõ, chỉnh lý còn loạn.
Diệp Chí Phi vào nhà, phát hiện Diệp Tuệ không theo kịp, quay đầu không hiểu mà nhìn cô, lúc này mới phát hiện đầy mặt mũi cô đều là nước mắt: “Em làm sao vậy, Tuệ Tuệ?”
Mà người thanh niên tuấn tú sạch sẽ trong phòng kia vốn dĩ là mang cười trên mặt, giờ phút này cũng thu lại tươi cười, có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Tuệ, sao cô lại nhìn anh khóc?
Diệp Tuệ bị tiếng anh cả làm cả kinh phục hồi tinh thần lại, cô dời mắt khỏi mặt Ngụy Nam, hơi có chút quẫn bách mà nâng tay lên lau đi nước mắt đầy mặt: “Không có việc gì.” Cô có nghĩ tới rất mau sẽ gặp được Ngụy Nam, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy liền gặp được, thật mất mặt, vì sao nhìn thấy anh ấy liền không khống chế được mà khóc lên, chả nhẽ không nên cao hứng sao? Rõ ràng chính xác là Ngụy Nam ngồi ở trước mặt mình mà.
Diệp Chí Phi cất kỹ xe rồi quay đầu lại an ủi em gái: “Rồi rồi, sao lại khóc?”
Diệp Tuệ không nói gì, cúi đầu đi vào phòng. Ngụy Nam lộ ra một nụ cười tươi thân thiết với cô: “Là em Tiểu Tuệ à, cao hơn không ít.” Anh cười, liền lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề sạch sẽ, có vẻ đặc biệt ấm áp dễ thân cận.
Diệp Chí Phi cưng chiều nâng tay lên xoa xoa mái tóc xõa tung của Diệp Tuệ: “Đúng vậy, lúc chúng ta đi vẫn là nha đầu tóc vàng, trở về liền biến thành đại cô nương. Tuệ Tuệ, có phải có kẻ bắt nạt em không, nói cho anh, anh đi dạy dỗ nó giúp em.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play