Tháng 11 cũng là tháng thi giữa kỳ, hiện tại ở nhà người chính thức đến trường đi thi cũng chỉ có cặp song sinh với Tiểu Vũ, cho nên tiêu điểm liền tập trung hết cả trên người ba đứa nó.
Tiểu Vũ là không để người ta lo lắng nhất, vẫn luôn là học bá cầm cờ đi trước, thành tích vẫn luôn ổn định, lần này lại là hạng nhất của lớp hạng 4 của khối. Doãn Văn thì đến Bắc Kinh học, nghe nói lần này thi giữa kỳ ở lớp cũng là trung đẳng nghiêng lên trên, dựa theo tỉ lệ thi đậu của Bắc Kinh, thành tích này vẫn là có hi vọng học đại học. Nhưng Diệp Tuệ dội nước lã cho cậu, không có hộ khẩu Bắc Kinh, không thể tham gia thi đại học ở Bắc Kinh, vẫn là phải về đi thi, không cố gắng vẫn là không có cơ hội học đại học, cho một gậy gõ cho Doãn Văn lâng lâng im tiếng.
Doãn Võ học khoa xã hội, toán văn anh của cậu có ưu thế rõ ràng, cho nên ở lớp khoa xã hội xem như là như cá gặp nước, cuộc thi giữa kỳ thi được hạng nhất lớp, cái này nhưng là làm cậu sướng không biên giới, nói mình chọn khoa xã hội là đúng. Ngay cả Diệp Tuệ cũng cảm thấy cậu học khoa xã hội là học đúng rồi, chỉ là nhắc nhở cậu chàng đừng quá kiêu ngạo, vẫn là phải học cho thật sự vào, Doãn Võ miệng đầy đáp ứng.
Vào lúc đầu tháng 12, giáo viên của Doãn Võ đưa một lời nhắn lại đây, bảo người lớn nhà cậu cần phải đi trường học 1 chuyến. Ngày đó Diệp Tuệ đang đi làm, không ở nhà, Lưu Hiền Anh biết tin, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là không đi, chờ Diệp Thụy Niên trở về thì nói cho ông, Diệp Thụy Niên đến trường một chuyến, lúc về sắc mặt xanh mét, gọi Doãn Võ vào trong phòng của mình.
Diệp Tuệ tăng ca ở xưởng thêm một lát, lúc về có hơi trễ. Tiểu Vũ nhanh chóng giữ chặt cô, lặng lẽ nói cho cô là bác đang phạt quỳ Doãn Võ ở trong phòng, đã quỳ rất lâu rồi. Cái này làm Diệp Tuệ kinh, trước giờ Doãn Võ đều rất ít chọc ba tức giận, trừ phi Doãn Văn kéo theo cậu chàng đi gặp rắc rối, lần này Doãn Văn không ở nhà, Doãn Võ phạm vào sai lầm gì? Cô chạy nhanh vào phòng của ba, ánh sáng trong phòng u ám, tràn ngập một cỗ khói thuốc dày đặc, Diệp Thụy Niên ngồi trên ghế hút thuốc, trên đất đã có vài tàn thuốc, Doãn Võ thì cúi đầu quỳ trên đất.
Diệp Tuệ hỏi: “Tiểu Võ đây là thế nào?”
Diệp Thụy Niên thở phì phì nói: “Con hỏi nó đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT