Đây là lần đầu tiên Sở Tiêu Bình để lộ cảm xúc phẫn nộ ra ngoài. Hắn không ngờ đệ đệ của mình thật sự gia nhập phe của Thái Tử. Sở Tiêu Bình đập mạnh cốc trà xuống bàn rồi mắng: “Đệ cho rằng chuyện tranh giành ngôi vị hoàng đế là trò chơi sao? Ai cho đệ tham gia?!”
Tạ Kính Uyên lo lắng nhìn sang bên thì thấy Sở Hi Niên trả lời không hề hoang mang: “Chẳng lẽ huynh trưởng không biết? Vào khoảnh khắc huynh tham gia vào môn hạ của Tấn Vương, phủ Khúc Dương Hầu đã không còn cách thoát thân. Nếu nghiệp lớn thành, mãn phủ vinh quang. Nhưng nếu chọn sai minh chủ, cả phủ chúng ta sẽ chôn cùng người đó.”
Hắn dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất nói ra kết cục khiến Sở Tiêu Bình sợ nhất. Không khí trong phòng càng lúc càng căng chặt.
Sở Tiêu Bình đứng bật dậy rồi đi qua đi lại, sau đó đập mạnh lên bàn chất vấn Sở Hi Niên: “Cho dù Tấn Vương không phải minh chủ, Thái Tử có thể hơn được chỗ nào?! Đệ vì Thái Tử liền không màng đến trăm năm giao hảo giữa hai nhà Mai – Sở sao?!”
Sở Hi Niên đáp: “Ngài ấy sẽ là một vị hoàng đế tốt.”
Hắn đáp: “Thái Tử sẽ là một vị hoàng đế tốt……”
Sở Tiêu Bình bỗng bình tĩnh lại. Sắc mặt hắn thay đổi nhiều lần như không biết nói gì, cuối cùng hắn nói bằng giọng châm chọc: “Không kế không mưu, không tài không trí, tuỳ tiện lỗ mãng, chơi bời lêu lổng… Đó là vị hoàng đế tốt như lời đệ nói?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT