Ân Thừa Hạo chớp mắt với Sở Hi Niên, âm thầm ra hiệu hắn giúp y nghĩ kế. Nhưng Sở Hi Niên đang cúi đầu sửa quần áo, hoàn toàn không thấy y ra hiệu.
Trong chốc lát Tạ Kính Uyên không nghĩ được gì. Tuy trong tay y có binh quyền nhưng chẳng thể đặt đao lên cổ người ta yêu cầu họ góp bạc. Chuyện kêu gọi mộ lương này có tiếng là tốn công vô ích, còn dễ đắc tội với người khác.
Tạ Kính Uyên nhíu mày: “Ngươi về trước đi, chờ ta nghĩ ra biện pháp rồi nói cho ngươi.”
Ân Thừa Hạo sờ mũi: “Cô không trông cậy ngươi có thể nghĩ ra biện pháp……”
Người y muốn tìm là Sở Hi Niên.
Tạ Kính Uyên híp mắt, ngoài cười nhưng trong không cười: “Ăn mày còn ngại cơm thiu. Vậy ngài cũng đừng trông cậy vào ta, tự mình gõ cửa từng nhà kêu gọi mộ lương đi.”
Ân Thừa Hạo giật mình. Không được, vậy chẳng phải Ân Thừa Hạo y sẽ trở thành một kẻ xin cơm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT